[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 356 - Chương 356: Làm Cho Tức Giận

Chương 356: Làm Cho Tức Giận Chương 356: Làm Cho Tức GiậnChương 356: Làm Cho Tức Giận

Quý Thần Nham không đoán được người phụ nữ này sẽ cư xử như vậy, vì vậy thay vì duỗi tay đỡ cô ta thì anh lại lùi về sau hai bước.

Kể từ khi nhìn thấy người phụ nữ mang theo đứa trẻ đến cửa thì Khương Tuệ Ninh đã nhìn thấy, nên cô cũng đứng một bên không xa cũng không gần, nhưng cũng vẫn bị hành động của người phụ nữ kia làm cho hoảng sợ.

Thấy người phụ nữ này ăn mặc cũng không giống người có trình độ văn hóa cho lắm, sao có thể vừa nói quỳ liền quỳ xuống, dù sao đây cũng là cửa nhà người khác.

Điều này làm cho người xem nên nói gì?

Quý Thần Nham vừa mới vào tổng cục dự bị, tuy rằng ở trong đại viện ít có những cuộc đấu tranh gay gắt, nhưng cũng không phải không có.

Cô cũng sẽ không đi đến đỡ, chưa nói đến chuyện lai lịch không rõ ràng, nhưng tính đến chuyện mang đứa nhỏ đến quỳ ở nhà người khác một chuyến này thì đã đủ làm người ta chán ghét rồi.

Nhưng mà trong chớp nhoáng trong đầu cô lại hiện lên một suy nghĩ không được tốt, tình cảnh này sao lại giống như đứa con riêng ở bên ngoài tìm tới cửa vậy?

Người phụ nữ thì bi thương cùng đau buồn, đứa trẻ thì gọi dạ thưa vâng vô cùng nhu nhược...

Đột nhiên suy nghĩ tồi tệ này nảy nở và đang nổ tung trong lòng cô.

Vẫn là dì Lưu nhanh tay lẹ mắt, nhanh chóng nâng người kia dậy rồi cười nói,Ai da, đây là đứa nhỏ nhà nào vậy, chúc tết cũng tìm sai người rồi, đây là thủ trưởng Quý, chứ không phải lão thủ trưởng đâu."

Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua dì Lưu, chỉ có thể nói đi theo bên người lãnh đạo cũng không có ai là kiểu không biết việc cả.

Nhưng mà vì sao lại là dì Lưu đến, mà không phải là dì Vương?

Có lẽ lúc này người phụ nữ cũng đã tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía Quý Thần Nham rõ ràng vừa mang theo sợ hãi lại có chút hy vọng.

"Anh Thần Nham, thật xin lỗi, em thật sự không còn cách nào khác, Quốc An anh ấy không chịu gặp em, cũng không chịu nhận Quân Quân, ngày nào Quân Quân cũng nhớ đến cha nó, anh Thần Nham anh cũng có hai người con gái mà..."

Quý Thần Nham không muốn nghe người phụ nữ này lải nhải nữa, anh không chút thương tiếc cắt ngang lời cô ta nói,"Tôi không phải người phụ trách ủy ban cộng đồng trong xã, không có trách nghiệm phải giải quyết chuyện của nhà các người, cô tìm sai chỗ rồi."

"Anh Thần Nham, Quốc An vẫn luôn nghe lời anh nói nhất."

"Tôi cũng không phải cha cậu ta, vì sao cậu ta phải nghe tôi nói?" Quý Thần Nham cũng không để ý đến cô ta nữa, trực tiếp gọi dì Lưu: "Tiễn khách." Tết nhất thật là đen đủi.

Đỗ Quốc An, người đang ở trong sư đoàn hàng không nơi xa xôi kia: ... ???

Dì Lưu lại đảm nhận làm sứ giả hiền lành, khi Quý Tử Thư còn nhỏ, bà ấy đã từng đi theo tới Bắc Kinh ăn tết nhưng cũng chỉ vài lần nên trong đại viện này bà cũng không biết rõ nhà nào với nhà nào.

Bên này so với Đông Thành không giống nhau, trong đại viện bên kia mọi người đều phải xem sắc mặt của Quý Thân Nham mà hành động.

Sau khi tới Bắc Kinh thì không như vậy, nhà ai mà không có chỗ dựa, lại xảy ra chuyện như này thì vội đến nắm lấy tay của đứa nhỏ,"Nhìn đứa nhỏ này mặc ít như vậy, đừng lạnh cóng, nếu không cũng sắp đến tết rồi nếu cảm lạnh thì sẽ càng mệt mỏi hơn đó."

Lời nói thì dịu dàng nhưng lại lộ ra chút lạnh nhạt.

Hết lần này đến lần khác mất hết mặt mũi, dũng khí mà người phụ nữ kia tích cóp được cũng đã trút hết, chỉ còn lại sự xấu hổ nên vội vàng lôi kéo đứa nhỏ rời đi.

Trong toàn bộ quá trình, Khương Tuệ Ninh đều cảm thấy bản thân mình là đang xem diễn kịch, nhìn người phụ nữ rời đi, cô nửa thật nửa đùa nói: "Làm tôi sợ chuẩn bị nhảy dựng lên, vừa rồi thiếu chút nữa tôi còn nghĩ đến chuyện gia sản nên chia thế nào rồi."

Động tác xoay người của Quý Thần Nham dừng lại một chút, sau khi quay đi thì cả người đều tỏa ra khí lạnh người sống chớ lại gần.

Khương Tuệ Ninh còn hoàn toàn không nhận ra, cho rằng anh vừa rồi chắc là bị đôi mẹ con kia làm cho tức giận.
Bình Luận (0)
Comment