[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 357 - Chương 357: Phớt Lờ

Chương 357: Phớt Lờ Chương 357: Phớt LờChương 357: Phớt Lờ

Vừa lúc này Quý Tử Thư cũng trở lại, khi quay lại cậu cũng đứng ở cửa trong chốc lát, nhìn theo người vừa mới rời đi.

Quý Thần Nham không có thói quen trước mặt người nhà nói về chuyện của người khác, anh cũng không đề cập đến chuyện của người phụ nữ vừa rồi mà chỉ kìm nén tức giận của mình và tiếp tục hỏi Khương Tuệ Ninh,"Còn mệt không? Có muốn tôi xoa bóp cho một chút không?"

"Không cần." Khương Tuệ Ninh không biết tại sao lại như thế này, chỉ chột dạ lắc đầu.

Quý Thần Nham nhìn thoáng qua đồng hồ,"Vậy em đi nghỉ ngơi đi, tôi đến thư phòng gọi điện thoại một chút."

Khương Tuệ Ninh vội vàng gật đầu không ngừng,Anh đi, mau đi đi.” Giọng nói còn lộ ra chút lấy lòng.

Quý Thần Nham không khỏi nhìn cô thêm một chút, không tỏ ra quá nhiều vì dù sao nó cũng chỉ là một cái liếc mắt thoáng qua chỉ dừng lại một chút mang theo dấu ấn của người lãnh đạo, tựa như là lãnh đạo cảm thấy công việc cô làm quá kém, nhưng cũng không định chỉ ra cho cô, mà đang lặng lẽ chờ đợi cô tự mình nhận ra vấn đề.

Chờ Quý Thần Nham rời đi, Quý Tử Thư cũng đi đến, cậu đứng bên giá đựng giày thay giày định quay về phòng của mình.

Nhưng đi được hai bước thì cậu ngừng lại rồi quay đầu nhìn về phía Khương Tuệ Ninh, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở cô,"Dì còn không nhanh chóng đi dỗ chồng mình cũng như là cha tôi đi"

"Tại sao phải dỗ anh ấy?"

Sắc mặt của Quý Tử Thư rõ ràng hiện lên vẻ mặt như là rèn sắt không thành được thép,"Không phải gia sản đều đã nghĩ xong nên chia như thế nào rồi sao?"

"Hả? Cậu có ý gì?"

"Ý hỏi của dì là có ý gì?"

“Tôi có ý gì?"

Quý Tử Thư không muốn lòng vòng với cô liền nói: "Tự mình ngẫm lại đi." Cha cậu luôn yêu cầu người khác phải toàn tâm toàn ý tín nhiệm vào mình, nên vừa rồi khi Khương Tuệ Ninh nói ra câu nói kia thì sắc mặt của cha cậu cũng liền nhanh chóng thay đổi.

Có khả năng là cô đang nói đùa, nhưng mà cha hắn đối với chuyện này cũng không muốn đùa, nên hẳn là có chút tức giận.

Khương Tuệ Ninh nghiêm túc suy nghĩ một chút, vừa rồi lời nói kia có vấn đề, nhưng mà cô cũng chỉ muốn đùa một chút thôi mà.

Tuy rằng lúc mới đầu cô cũng có suy nghĩ này that.

Nói thật ra thì có người phụ nữ mang theo con lại không xưng tên đến tìm chồng của mình, xong biểu hiện lại còn tha thiết như vậy chắn hẳn là sẽ khiến cho người ta suy nghĩ nhiều, người phụ nữ kia sau khi nhìn thấy cô thì trực tiếp quỳ xuống trước mặt Quý Thần Nham, một khắc kia đúng là Khương Tuệ Ninh cảm thấy đây là vợ nhỏ con riêng tìm tới cửa.

Nhưng cũng may bầu không khí giằng cô lúc ấy không đến một phút, sau khi nghe thấy tên Quốc An này thì Khương Tuệ Ninh cũng nhận ra, bản thân mình là đang suy nghĩ nhiều rồi.

Nhưng mà cũng chỉ có suy nghĩ một chút, sau khi phát hiện ra sai lầm, thì cô lập tức khôi phục như bình thường, sau đó cũng thuận miệng đùa vui một câu thôi mà, Quý Thần Nham sẽ tức giận sao, sao cô cảm giác anh không có tức giận chút nào với cô mà?

Không phải chứ, Quý Tử Thư không phải đang muốn hù dọa cô thì phải?

Quý Thần Nham vừa rồi còn liếc mắt nhìn cô một cái, là có ý này sao?

Cô gãi gãi đầu làm bộ bình tĩnh nói: "Đừng làm tôi sợ."

Quý Tử Thư đột nhiên bật cười, vốn dĩ cậu chính là kiểu quân tử khiêm tốn, nên lúc cười rộ lên nhìn khá bắt mắt, nhưng mà cũng giống như Quý Thân Nham, ý cười trên mặt cũng không nhiều lắm, mà nhanh chóng thay đổi, nên nụ cười cũng không giống như những đứa trẻ cùng tuổi đặc biệt hồn nhiên và chân thành.

Nhưng cười nhạt thì làm người ta vui vẻ thì cũng không sao cả.

"Hừ, cứ mạnh miệng đi."

Nói xong cậu liền đi lên tâng và vào phòng của mình.

Khương Tuệ Ninh vẫn là nghe lời của Quý Tử Thư nói, sau khi về phòng ngủ thì nhìn thấy Quý Thần Nham cũng đã thay quần áo xong, nên nhanh nhảu hỏi anh: "Anh đi ngủ luôn rồi à?"

Lần đầu tiên Quý Thần Nham phớt lờ Khương Tuệ Ninh, cơ bản là do cô không chịu tin tưởng hoàn toàn vào anh, nên vẫn còn một chút không thoải mái.
Bình Luận (0)
Comment