Chương 363: Ke Lừa Đảo
Chương 363: Ke Lừa ĐảoChương 363: Ke Lừa Đảo
Thật ra thế hệ trước thích dùng từ quen thuộc để bày tỏ thiện cảm, như vậy vô hình trung sẽ khiến kéo gần khoảng cách, cũng có nghĩa là vô cùng hài lòng với đứa con dâu này.
Khương Tuệ Ninh cũng là người có cái miệng khéo léo, giỏi chọc tức người nhưng cũng giỏi khen người, mới nói mấy câu đã chọc cho bà cụ mặt mày hớn hở.
"Từ nhỏ Thần Nham nhà ta đã là đứa bé có phúc rồi, bây giờ nhìn xem nó lại tìm được một cô vợ bảo bối thế này, sau này gia đình này chỉ có thể càng thịnh vượng hơn thôi."
Lấy bối phận và tuổi tác bây giờ của bà cụ thì khi nói chuyện có thể xem như quyết định, lời này khiến mọi người đều thấy vui vẻ.
Lễ mừng năm mới ở thủ đô bận rộn, Lương Viễn Bồi, Trang Trạch Hưng, Đồ Quốc An đều quay về.
Vừa lúc vùng ngoại ô thủ đô có suối nước nóng, mọi người lập tức hẹn nhau ra đó tụ tập, ai cũng dắt người nhà theo.
Khương Tuệ Ninh vốn muốn mang theo hai bé con, nhưng nghĩ lại thì Quý Thần Nham mượn danh nghĩa tới đó tụ tập, nhưng thật ra là để bàn bạc công việc, đến lúc đó chưa chắc một người trông nổi hai đứa, dắt dì Lưu theo thì lại không tiện nên cô quyết định không dắt hai bé con theo. Ban ngày cha mẹ chồng cũng phải đi thăm hỏi nhà đồng đội cũ, đường sá xa xôi không tiện mang hai bé theo nên để chúng lại ở nhà cho hai dì giúp việc và Quý Tử Thư chăm sóc.
Khương Tuệ Ninh rất yên tâm với Quý Tử Thư, thậm chí còn không thèm dặn dò cái gì.
Loại tụ tập tư nhân này Quý Thần Nham đều tự lái xe đi, Khương Tuệ Ninh ngồi ở tay lái phụ.
Lúc Quý Thần Nham lái xe vô cùng đẹp trai, trông không nghiêm túc như những người lái khác lái xe trong thời đại này, có lễ là vì từng bay lượn trên trời xanh nên khi lái trông vừa đẹp trai vừa ngông cuồng, những ngón tay thon dài nắm lấy tay lái, thật ra đôi tay kia không giống như dùng để đánh giặc, vừa không thô ráp lại ngập tràn cảm giác nam tính.
Khương Tuệ Ninh thật sự mê đôi tay này.
Thừa dịp anh đang lái xe, cô nhìn anh không chớp mắt.
Ánh mắt của cô rất tùy ý, khiến Quý Thần Nham nhịn không được dành tay một tay để nắm cô, khiến Khương Tuệ Ninh bị dọa hết hồn, đây cũng không phải là xe tự động lái, cô vội ngồi ngay ngắn lại, còn uốn nắn anh: "Anh lái xe như thế nguy hiểm lắm, nghiêm túc lái xe đi."
Quý Thần Nham cười nói: "Chút kỹ thuật này, người đàn ông của em vẫn phải có."
Cô là người vô cùng tiếc mạng: "Nhưng anh vẫn phải lái nghiêm túc vào."
Một khi ở không gian chỉ có hai người, anh vô cùng thả lỏng, khi nói chuyện rất thích trêu cô: "Tôi thì muốn lái xe nghiêm túc rồi đấy, nhưng có bạn nhỏ nào đó cứ nhìn tôi chảy nước miếng, sao tôi có thể không an ủi một chút được?"
"Anh nói bậy, em không có nhé." Khương Tuệ Ninh tức giận phản bác, thế nhưng mình lại đưa tay sờ thử lên khóe miệng.
Thật sự chỉ là theo bản năng, lại rước lấy tiếng cười lớn hơn nữa của Quý Thần Nham.
"Kẻ lừa đảo, đáng ghét." Khương Tuệ Ninh quay đầu không để ý tới anh.
Cô còn rất lớn lối, chờ tới suối nước nóng rồi cô vẫn chưa chịu để ý tới anh, đêm nay bọn họ phải ở đây, bên ngoài suối nước nóng là một Sở Chiêu Đãi.
Bây giờ gọi là Sở Chiêu Đãi, nhưng chắc sau này sẽ đổi tên thành khách sạn suối nước nóng.
Lúc đăng ký Khương Tuệ Ninh còn cố ý chơi xấu, nhân viên đăng ký kia còn liên tục nhìn Quý Thần Nham, lại nhìn Khương Tuệ Ninh với ánh mắt không dám chắc.
Quý Thần Nham trực tiếp lấy giấy chứng nhận của mình ra.
Nhân viên đăng ký vội vàng cúi đầu xin lỗi, sau đó giao chìa khóa phòng cho hai người bọn họ.
Khương Tuệ Ninh không người nhân viên đăng ký ở thời đại này còn rất có trách nhiệm, trong lòng lại thầm vui sướng vì Quý Thần Nham không mặc quân trang nên bị xem là lưu manh, cuối cùng cũng hả giận.