Chương 366: Gặp Mặt
Chương 366: Gặp MặtChương 366: Gặp Mặt
Quý Thần Nham không muốn để ý đến anh ta: "Năm trước ai đến nhà họ Vệ ăn nói khép nép cầu vợ về nhà, anh quên chuyện này rồi à?"
Đừng thấy Lương Viễn Bồi chỉ lớn hơn Quý Thần Nham mấy tuổi, nhưng ở trong khu, Quý Thần Nham vĩnh viễn là người được người ta tâng bốc.
Mấy người là bằng hữu, đồng thời không có tâm lý tôn trọng người lớn tuổi hơn.
Lương Viễn Bồi bị kích thích, trợn trắng mắt nhìn Quý Thần Nham một tiếng, sau đó dời ánh mắt qua Khương Tuệ Ninh: "Em dâu nhỏ, anh nói cho em biết nhé, đàn ông là không được chiều..." Anh ta vừa mở miệng là bùm bùm nói một đống, không có gì ngoài bảo Khương Tuệ Ninh xử lý Quý Thần Nham.
Lúc này Khương Tuệ Ninh rất cho Quý Thần Nham mặt mũi, cô nhỏ giọng nói: "Ở nhà đều là em dỗ anh ấy." Cái gì anh thật sự quá tốt, cô luyến tiếc nói bậy.
Nghe vậy Lương Viễn Bồi càng chua xót hơn, cũng hiểu ra đôi vợ chồng này là đến bắt nạt người khác.
"Bảo bảo nhà ta thật tốt." Rõ ràng đều là người đàn ông ba mươi mấy tuổi, nhưng trong khoảnh khắc này lại có chút ấu trĩ. Lời nói của Quý Thần Nham làm Lương Viễn Bồi liếc mắt xem thường mấy lần.
Lúc đi vào nhà ăn, mọi người lại giới thiệu với nhau, ngoại trừ mấy người lần trước đi Đông Thành, còn có hai, ba người là lần đầu gặp mặt.
Đi theo bên cạnh chính là vợ của bọn họ, bọn họ trạc tuổi nhau, điều này làm cho Khương Tuệ Ninh trông có vẻ nhỏ tuổi.
Đàn ông ở chỗ này trên cơ bản đều không nói một ít chuyện lông gà vỏ tỏi trong nhà, tất cả đều nói đến chuyện công việc, buổi chiều cũng có sắp xếp, nhưng thật ra không phải nhất quyết phải chuốc rượu, chỉ tùy ý uống một chút.
Trên bàn cơm, Quý Thần Nham rất ít gắp đồ ăn, ăn cái gì cũng ăn rất ít, không giống như ở nhà. Khương Tuệ Ninh thấy anh uống rượu nên đã liên tục gắp đồ ăn rồi múc canh cho anh.
Chỉ cần là thức ăn cô gắp, Quý Thần Nham sẽ không từ chối.
Làm mọi người trên bàn nhìn thấy đều phải lắc đầu, thật là giỏi, kết hôn một cái là ngay cả đồ ăn cũng không gắp?
Thật ra Quý Thần Nham cũng ăn quá nhiều trong lúc uống rượu, nhưng mà bởi vì là thức ăn do vợ anh gắp, bên đương nhiên anh sẽ nhận lấy, ăn hết toàn bộ.
Khương Tuệ Ninh lại cho rằng anh chăm chú nói chuyện nên không chú ý ăn uống. Giữa trưa ăn cơm xong, mấy người đàn ông lại đổi trận địa, trong quá khứ, vào lúc này các cô vợ cũng sẽ đổi nơi khác ngồi uống trà nói chuyện phiếm với nhau, năm nay cũng không ngoại lệ.
Mặc dù ở niên đại này không bằng với đời sau, nhưng ngoài vật tư không theo kịp ra, tình hình đã không kém quá nhiều.
Phụ nữ ngồi xuống thì chính là nói chuyện gia đình, thật ra nơi này ngoại trừ Khương Tuệ Ninh tạm thời còn chưa có công việc, còn những người khác đều là phân bố ở các đơn vị khác nhau.
Nhưng có rất ít người nói đến chuyện công việc.
Nhưng mà cũng có người khơi mào chuyện khôi phục thi đại học này.
"Tô nghe lão Lương của chúng tôi nói thì có vẻ việc này rất cấp bách, có lẽ sẽ rất nhanh thôi."
Người nói chuyện chính là vợ của Lương Viễn Bồi, họ Vệ, nơi này cô ấy là người lớn tuổi nhất, mọi người đều gọi cô ấy là chị Vệ.
"Muốn nói ai rõ ràng nhất thì chỉ có thể là Quý Thần Nham. Hiện tại anh ở tổng bộ, Tiểu Khương, lão Quý nhà cô có nhận được tin tức không?"
Khương Tuệ Ninh lại cười nói: "Anh ấy chưa bao giờ nói chuyện công việc ở nhà, tôi cũng không rõ lắm."
Cho dù không có Quý Thần Nham, cô cũng có thể nói rõ ràng cụ thể tin tức và thời gian thi đại học, nhưng chuyện này có thể nói ra được hay sao? Trước kia lúc cái gì cũng không biết thì ước gì mình có thông tin, hiện tại cái gì cũng đã biết thì ngược lại là cái gì cũng không thể nói ra.
Mấy người chị cũng nhanh chóng nghĩ tới điều gì đó, vội nói: "Chao ôi, xem chúng ta thật sự quá thả lỏng, những việc này không phải việc chúng ta cần nhọc lòng."
Nói dứt lời bọn họ cũng tự nhiên đổi đề tài sang một ít chuyện râu ria, chuyện này không thể không nói tới Cảnh Nguyệt.