[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 365 - Chương 365: Bình Dấm Chua Nhà Ai

Chương 365: Bình Dấm Chua Nhà Ai Chương 365: Bình Dấm Chua Nhà AiChương 365: Bình Dấm Chua Nhà Ai

Bây giờ đôi mắt bị phủ bụi của Tạ Thanh Dực giống như viên ngọc được đánh bóng, lóe sáng, trong giọng nói là sự kích động khó nén,"Đã về rồi, cảm ơn lúc đó đồng chí Khương đã trọng nghĩa giúp đỡ, mẹ tôi về còn thường xuyên nhắc tới cô."

"Không có gì không có gì" Chuyện nhỏ không tốn sức nên Khương Tuệ Ninh cũng không tham công.

"Nhà của đồng chí Khương cũng ở thủ đô sao?"

Khương Tuệ Ninh nhanh chóng giới thiệu Quý Thần Nham: "Chồng tôi là người thủ đô, tôi tới đây theo anh ấy."

Vừa rồi Tạ Thanh Dực đã chú ý tới Quý Thần Nham, nghe giới thiệu xong mới vội vàng vươn tay, Quý Thần Nham bắt lại, hơi gật đầu.

Rõ ràng Tạ Thanh Dực rất kích động, cảm ơn hai người hết lời này tới lời khác.

Cuối cùng còn mời hai người nhất định phải tới nhà ăn cơm, thái độ vô cùng chân thành, sự căng thẳng ban nãy của Quý Thần Nham cuối cùng cũng buông lỏng, cuối cùng anh cũng hiểu cảm giác Khương Tuệ Ninh nói đã chia xong gia sản vào ngày hôm đó.

Thật ra anh rất tin tưởng Khương Tuệ Ninh, nhưng mà lại không tin người khác, nếu Tạ Thanh Dực không đơn giản là chỉ muốn cảm ơn, chắc chắn anh đã xử lý người ta rồi.

Biết bọn họ còn phải đi gặp bạn, Tạ Thanh Dực không giữ họ lại nữa, hôm nay anh ta cũng tới đây để gặp mấy người bạn học, trước khi đi còn luôn miệng mời hai người tới nhà ăn cơm.

Khương Tuệ Ninh không đồng ý nhưng cũng không từ chối, chờ Tạ Thanh Dực äi rồi cô mới kéo Quý Thần Nham nói: "Anh biết không? Cha mẹ anh ta làm nghiên cứu kinh tế, sống ở nước ngoài rất nhiều năm, không bao lâu nữa cả nước sẽ đặt trọng tâm vào phát triển kinh tế toàn diện, chắc là các anh sẽ có nhiệm vụ đúng không?"

Cô biết trong tương lai thì bất cứ vị trí nào cũng phải gánh trách nhiệm to lớn để phát triển kinh tế, bên Quý Thần Nham cũng không ngoại lệ, bằng không tại sao giai đoạn sau lại có nhiều chuyện chuyển đổi từ xí nghiệp quân đội thành doanh nghiệp của dân được, đây là một vấn đề vô cùng khó.

"Vậy là em đang tự góp một phần công sức nhỏ cho người đàn ông của em sao?"

"Không lợi hại đến mức đó, chỉ hi vọng tương lai của anh thuận lợi thôi."

Quý Thần Nham nhìn cô vợ suy nghĩ thay mình mọi chuyện thì ôm cô, chỉ là sau đó lại nghiêm túc nói: "Cảm ơn Tuệ Tuệ của tôi, nhưng lần sau không được cười với gã đàn ông khác vui vẻ như thế." Vừa rồi anh như sắp phát điên. "Á à, bình đấm chua nhà ai đổ thế nhỉ?"

Lúc Quý Thần Nham nói chuyện là một tay ôm lấy Khương Tuệ Ninh, cô thuận thế ngã vào trong lòng ngực của anh, ngửa đầu lên trêu ghẹo nói.

Cô ngửa đầu, chống tay lên ngực anh, mái tóc xõa tung dán gương mặt, làn gió thổi qua, có mấy sợi tóc không nghe lời dán vào khóe môi của cô.

Môi của cô có bôi một ít son, có vẻ xinh đẹp yêu kiều hơn thường ngày một chút. Quý Thần Nham duỗi tay đẩy sợi tóc dính bên khóe miệng cô ra, ma xui quỷ khiến cúi đầu xuống hôn cô.

Hiển nhiên Khương Tuệ Ninh rất ngạc nhiên, đôi mắt to tròn sáng long lanh mang theo chút hoảng loạn cuống cuồng nhìn thẳng. Cô không ngờ Quý Thần Nham dám hôn cô ở nơi công cộng như vậy.

Không biết có phải bởi vì là thời đại này hay không, mà cô thế nhưng lại thẹn thùng sợ hãi, hoảng loạn nhìn xung quanh, đừng để bị ai nhìn thấy.

Quý Thần Nham cười rất vui vẻ hạnh phúc, không thèm quan tâm để ý, hôn vợ của mình là không phạm pháp.

Anh hôn xong còn trêu ghẹo Khương Tuệ Ninh: "Quý tiên sinh nhà em chính là bình dấm chua bị đánh nghiêng, còn không mau dỗ đi."

Anh vừa nói dứt lời, bên cạnh đột nhiên truyền đến lời trêu đùa: "Đây là ai vậy? Ra ngoài còn quấn quýt lấy nhau."

Nói rồi Lương Viễn Bồi đuổi theo đứng song song với hai người bọn họ, đầu tiên là nhìn thoáng qua Khương Tuệ Nính, sau đó nhìn Quý Thần Nham "Chậc chậc" hai tiếng, ánh mắt kia không cần nói cũng biết.
Bình Luận (0)
Comment