[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 373 - Chương 373: Đổi Biện Pháp Dỗ Anh

Chương 373: Đổi Biện Pháp Dỗ Anh Chương 373: Đổi Biện Pháp Dỗ AnhChương 373: Đổi Biện Pháp Dỗ Anh

Khương Tuệ Ninh tự mình làm nước chấm siêu cay, vốn dĩ là vừa tê vừa cay, uống bia có thể giải cay rất tốt, cho nên cô vẫn luôn không có dừng lại. Quý Thần Nham cũng không ngăn cản cô, ngược lại thấy cô uống hết còn lập tức rót thêm cho cô, liền cho nàng thêm, anh cũng uống cùng cô, hai người liên tiếp uống lên vài ly, mãi cho đến khi nhìn thấy gương mặt Khương Tuệ Ninh ửng đỏ mới ngừng tay.

Cơm nước xong xuôi, Khương Tuệ Ninh cảm thấy mình uống hơi say...

Không nghiêm trọng, nhưng là có chút không có sức lực.

Quý Thần Nham giúp đỡ dì Lưu thu dọn chén đũa, lại thu dọn sạch sẽ cái bàn ở bên ngoài.

Hai đứa nhỏ thấy mọi người ăn cơm nước xong thì lại đây quấn lấy mẹ: "Mẹ ơi, ngủ." Gần đây bọn nhỏ đã nghe hiểu câu chuyện mẹ kể, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ đều quấn lấy mẹ đòi nghe kể chuyện.

Cho nên sau khi chơi đủ rồi, bọn nhỏ sẽ tự nhiên lại đây đòi nghe kể chuyện.

Lúc này Khương Tuệ Ninh đã choáng váng, nhưng nhìn bọn nhỏ nhào lại đây giống như hai viên kẹo sữa trắng trẻo mập mạp, ngọt muốn chết, đâu còn lo lắng choáng hay không choáng, vội ôm hai cái đứa nhỏ vào trong lòng: "Được, mẹ dẫn các bảo bảo đi tắm rửa rồi đi ngủ nhé."

Kết quả là bởi vì uống rượu, cho nên khi cô vừa nói ra, bọn nhỏ lập tức có chút chê bai: "Thối, mẹ." Điềm Điềm còn bắt đầu che mũi lại.

Điều này làm mẹ già rất đau lòng, đây là mùi rượu, thối chỗ nào chứ.

Nhưng mà khi nhìn thấy dáng vẻ này của bọn nhỏ, cô đã biết hai con bé không chịu được mùi rượu.

Đột nhiên nhớ tới vừa rồi hình như Quý Thần Nham có lấy rượu cho bọn nhỏ ngửi thử, sau đó lập tức mãnh liệt chuốc rượu mình, tức thì vô cùng đau đớn, người đàn ông này sao lại thích chơi chiêu trò như vậy chứ.

Cô lại liếc nhìn anh một cái, quả nhiên anh vẫn sạch sẽ tươi mát đi tới: "Cha mẹ, đêm nay chúng con đều uống say, sợ hai đứa nhỏ không chịu được mùi, ba mẹ dẫn bọn nhỏ về ngủ một hôm đi."

Đương nhiên cha mẹ chồng rất vui vẻ, giường nhỏ trong nhà ngày nào cũng được dọn đẹp sạch sẽ, bọn họ nằm mơ cũng muốn mỗi ngày được dẫn theo hai bảo bảo đi ngủ, làm gì có đạo lý không đồng ý.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Vốn dĩ Quý Tử Thư còn muốn nói cậu có thể trông bọn nhỏ, kết quả là phát hiện mình cũng uống khá nhiều, các em gái thật sự rất không thích mùi rượu, chỉ có thể chờ ông bà nội dẫn vê.

Bọn nhỏ cũng không nhận người, nghe ông nội nói sẽ kể câu chuyện càng hay hơn, thậm chí bọn nhỏ còn lôi kéo hai ông bà về nhà nhanh hơn, hoàn toàn không hề lưu luyến ba mẹ.

Khương Tuệ Ninh tắm xong lại bắt đầu oán giận Quý Thần Nham: "Anh nói anh xem, sao trong lòng lại có nhiều mưu mô như vậy chứ?"

"Tuệ Tuệ của anh, em đừng oan uổng anh, anh có mưu mô gì chứ?”

"Anh nói đi, có phải anh biết bọn nhỏ không quen mùi rượu, cho nên anh mới cố gắng chuốc rượu em không?”

Quý Thần Nham lập tức chính trực phản bác lại: "Không có, rõ ràng là em nói muốn uống rượu cho nên anh mới rót cho em" Anh nói xong còn kéo người vào trong lòng ngực của mình, chống lên trán cô và hỏi: "Tuệ Tuệ, chính em nghĩ lại xem có phải là em đề nghị muốn uống rượu không, có phải là em nói ăn cái lẩu uống chung với rượu sẽ càng ngon hơn không?"

Hình như là cô, nhưng mà cô vẫn chống tay lên ngực anh: "Có phải anh cho bọn nhỏ ngửi rượu không, thấy bọn nhỏ không thích thì bắt đầu chuốc rượu em không?"

"Tuệ Tuệ, em nói bằng lương tâm của em xem, nếu em không uống thì anh có thể rót cho em được không?” Ưm? Chính là đạo lý này.

Nhưng Khương Tuệ Ninh vẫn cảm thấy Quý Thần Nham không có khả năng vô duyên vô cớ rót rượu cho mình, ân cần hơn bất kỳ ai.

Quý Thần Nham chỉ là định uống rượu trợ hứng mà thôi, không ngờ lại phát hiện bọn nhỏ không thích mùi rượu, nên lúc đó anh mới rót cho Khương Tuệ Ninh thêm mấy ly, sợ cô mềm lòng dù đã nói cho bọn nhỏ qua bên cha mẹ, nhưng sau đó lại ôm bọn nhỏ về phòng.

Anh là ăn chay đã lâu, vất vả lắm mới bắt được cơ hội thì sao có thể buông tha?

Đơn giản là rèn sắt khi còn nóng, trực tiếp đè người xuống, nhỏ giọng nói: "Được rồi Tuệ Tuệ, đừng suy nghĩ nữa, nếu cảm thấy áy náy vì oan uổng anh thì hãy đổi biện pháp dỗ anh đi."
Bình Luận (0)
Comment