[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 372 - Chương 372: Thối...thối

Chương 372: Thối...Thối Chương 372: Thối...ThốiChương 372: Thối...Thối

Quý Thần Nham vừa đi vào đã ngửi được mùi thơm: "Hôm nay làm món gì ngon vậy, rất thơm đó."

"Xiên que cho trẻ em." Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua chồng mình và nói.

"Đồng chí Quý đã trở lại rồi à?" Dì Lưu đang rửa đồ ăn nấu lẩu, nhìn thấy Quý Thần Nham đi vào thì ngẩng đầu lên chào hỏi.

Quý Thần Nham gật đầu nói: "Dì Lưu, để tôi rửa cho." Nói rồi anh bắt đầu mở cúc ở cổ tay áo và xắn tay áo lên.

Chỉ cần Khương Tuệ Ninh ở phòng bếp thì sau khi về nhà, Quý Thần Nham cũng sẽ đi vào phòng bếp hỗ trợ, dì Lưu lưu loát cởi tạp dề rồi đi ra ngoài.

Lúc này anh mới đi đến phía sau lưng vợ, vòng tay ôm vòng eo của cô, gác cằm trên vai cô: "Tuệ Tuệ thật sự là càng ngày càng tài giỏi, sao cái gì em cũng biết vậy, thơm thật đấy, các con thật quá hạnh phúc."

Khương Tuệ Ninh nghe giọng điệu chua lòm của người nào đó, thoáng nghiêng đầu hôn lên khóe môi người đàn ông: "Ba bọn nhỏ không hạnh phúc à?"

"Cũng rất hạnh phúc."

"Vậy sao em lại ngửi được vị chua lòm của anh nhỉ? Giống như đang ghen với bọn nhỏ vậy."

Quý Thần Nham phát hiện hình như Tuệ Tuệ của anh vẫn còn không nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, anh xoay người cô lại, để cô đối mặt với mình, dùng một bàn tay nâng cằm cô lên, u oán hỏi: "Anh là ai?"

Khương Tuệ Ninh nghiêng đầu, có chút không hiểu nguyên do nói: "Quý Thần Nham?" Loại câu hỏi nhàm chán như vậy hình như đã rất lâu rồi anh chưa hỏi.

"Tuệ Tuệ, quả nhiên là em không thèm để ý đến anh nữa."

Khương Tuệ Ninh:... ???

Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: "Trước kia người ta vẫn luôn nói anh là người đàn ông của người ta, được đến tay thì gọi là Quý Thần Nham?"

"Thủ trưởng Quý, anh ấu trĩ như vậy sao?" Khương Tuệ Ninh bị lời nói của anh chọc cười đến không nhịn được, duỗi tay đẩy anh ra.

Quý Thần Nham lại không buông tay, càng ôm người chặt hơn: "Tuệ Tuệ, em tính xem chúng ta đã bao nhiêu lâu rồi..." Câu nói kế tiếp là anh tiến đến sát bên tai cô thì thầm.

Rõ ràng đã là vợ chồng mấy năm, nhưng cô vẫn bị những lời nói không lựa lời của anh làm đỏ mặt đỏ tai.

"Anh có biết xấu hổ không vậy, đây là phòng bếp, đợi lát nữa dì Lưu sẽ đi vào đó..."

Quý Thần Nham không quan tâm, cúi đầu trực tiếp lấp kín miệng cô.

Hôn một hồi lâu mới buông người ra: "Tuệ Tuệ, em không quan tâm anh, hai đứa nhỏ canh giữ một con chim cũng không đến nghênh đón anh..." Thật đau lòng.

Từ lúc bọn nhỏ biết đi đường, mỗi ngày đều sẽ ở cửa chờ ba, chỉ cần nghe ba về nhà là sẽ vui sướng đi nghênh đón ba.

Nào biết hôm nay có một con chim biết nói, nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của bọn nhỏ, mặc dù sau đó anh đã được nịnh nọt một đợt, nhưng chắc chắn là không đủ.

Huống chỉ gần nhất hai đứa nhỏ này đi ngủ cũng không muốn ngủ ở giường nhỏ, cứ liên tục dựa vào người mẹ.

Loại tình huống này liên tục đã gần mười ngày, cứ thể ngăn cách hai vợ chồng.

Quý Thần Nham nghĩ gần đây thời tiết hơi nóng, áo bông nhỏ có chút lọt gió, nên tất nhiên là không VUi,

Khương Tuệ Ninh vừa thấy dáng vẻ uất ức cùa Quý Thần Nham thì lại mềm lòng, vội duỗi tay xoa đầu anh và nói: "Được rồi, được rồi, sau này em sẽ tự mình dẫn theo bọn nhỏ ra cửa nghênh đón anh."

"Còn gì nữa?” "Còn có cái gì nữa?"

"Đêm nay nhờ cha mẹ dẫn bọn nhỏ về khu đại viện ngủ."

Khương Tuệ Ninh:...

"Được không, Tuệ Tuệ của anh" Quý Thần Nham chỉ có một chiêu trò quấn người, lúc nói chuyện sẽ hôn cô, hôn đến lúc làm cô mềm lòng, mo mơ màng màng mà gật đầu.

Lúc này Quý Thần Nham mới vui vẻ, xoay người đi rửa rau, hận không thể lập tức ăn cơm tối xong.

Lần đầu tiên bọn nhỏ được ăn xiên que phiên bản đơn giản, hương vị thơm ngon lại mới lạ, không muốn người khác đút, tự mình cầm cái muỗng ăn từng ngụm từng ngụm.

Đêm nay Khương Tuệ Ninh làm cái lẩu, là loại hơi cay, cô còn cố ý cầm bia.

Combo mùa hè, bia và lẩu là tuyệt vời.

Chỉ có cha mẹ chồng không uống, uống một chút nước có øa.

Hai đứa nhỏ thấy mọi người uống đồ uống thì cũng muốn uống, Quý Thần Nham lập tức lấy bia cho bọn nhỏ ngửi thử, kết quả hai đứa nhỏ vội lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm nói: "Thối... Thối."

Anh thấy hai cô con gái nhỏ lại đi trêu vẹt, bèn tiếp tục rót rượu cho Khương Tuệ Ninh.
Bình Luận (0)
Comment