Chương 383: Bi Phát Hiện
Chương 383: Bi Phát HiệnChương 383: Bi Phát Hiện
Ông ấy cũng chỉ lớn hơn ba mình vài tuổi, nhưng cả người giống như già hơn mười mấy hai mươi tuổi vậy.
Quý Tử Thư nhìn người nằm trên giường bệnh, ánh mắt có hơi phức tạp, nếu ông giống như Phùng Giai, thì cậu không cần phải đến đây.
Nhưng cậu biết người trên giường cũng không phải cố ý bỏ rơi mình, tuy rằng ông chưa bao giờ thực hiện nghĩa vụ của một người ba một ngày nào, nhưng sự xuất hiện của bản thân không thể nghi ngờ đã quấy rầy kế hoạch của ông, nhưng mà cuối cùng ông vẫn không thể từ bỏ kế hoạch của mình bởi vì một người chưa từng gặp mặt như cậu.
Quý Thần Tây biết bản thân đã về Kinh Thị, nhưng mà bởi vì lúc trước được trị liệu bằng dược vật nên thời gian thanh tỉnh của ông không tính là nhiều, sau khi về Kinh Thị kiểm tra thì ngừng sử dụng khá nhiều loại thuốc, nên tinh thần cũng dần dần tỉnh táo.
Bởi vì tính chất đặc thù của công việc, ông cũng rất mẫn cảm với ánh mắt của người khác, cho dù trong giấc mơ cũng có thể cảm nhận được.
Trong nháy mắt khi mở to hai mắt, thì ông không nhịn được mà sửng sốt.
Huyết thống giữa hai ba con thật thần kỳ, rõ ràng chưa bao giờ gặp nhau, nhưng lại có thể đem lại cảm giác thân thuộc.
Ánh mắt của hai người cứ đối diện nhau như thế.
Nhưng mà thời gian Quý Tử Thư có thể ở lại đây là rất ngắn, ngắn đến mức Quý Thần Tây không thể nhìn kỹ cậu, cậu đã phải rời đi.
Sau khi hai người đi ra ngoài Diêu Triều Chi hỏi: "Chắc hẳn anh không nhìn lầm, nhưng mà tên và thông tin thì không khớp, không biết những người khác có phải cũng như thế không?"
"Anh không nhìn lầm." Quý Tử Thư biết bản thân rất giống ông ấy, ánh mắt lướt qua hơi ngạc nhiên của ông ấy có thể chứng minh rằng ông ấy cũng nhận ra cậu.
"Nhìn cũng nhìn rồi, bây giờ yên tâm rồi chứ? Vừa nãy người ký tên chính là người của ba em, anh rất lo lắng lỡ như chuyện này bị ba em biết, em biết những thứ mà mấy người đó tiếp xúc toàn là thông tin tuyệt mật, nếu chưa được giải quyết xong thì bọn họ không thể gặp bất cứ ai, tất cả những thông tin tuyệt mật trong mười năm đã bị phá hủy hoàn toàn, năm trước quân đội bắt đầu rà soát lại, chuyện mà chúng ta làm ngày hôm nay là đang đâm vào họng súng của ba cậu."
"Có chuyện øì xảy ra thì em sẽ gánh vác."
"Vấn đề không phải là ai gánh vác." Diêu Triều Chi nghĩ nghĩ rồi lại xua xua tay nói: "Được rồi, cũng trách anh một hai phải kể cho em." Vốn dĩ Diêu Triều Chi không định nói với Quý Tử Thư, nhưng nghe nói sáu người được đưa lên từ bệnh viện tại căn cứ không bao lâu nữa sẽ chết, anh cảm thấy tình trạng sức khỏe của nhóm người này không được ổn lắm, cho nên sợ chưa giải quyết hết nỗi lo để chuẩn bị sẵn sàng, để bọn họ quay về cuộc sống bình thường, rồi chết, anh mới không nhịn được kể cho Quý Tử Thư nghe.
Không thể cứ để đứa em trai này cả đời cũng không gặp được ba ruột của mình đúng không.
Diêu Triều Chi và Quý Tử Thư tự nhận mình làm trời đất không ai biết, nhưng hoàn toàn quên mất sự rà soát nghiêm khắc của hệ thống, ngay hôm sau chuyện Diêu Triều Chi dẫn Quý Tử Thư đi gặp Quý Thần Tây đã bị Quý Thần Nham biết.
Diêu Chử tự mình dắt con trai đến nhà Quý Thần Nham, đương nhiên còn có Quý Tử Thư đứng ở một bên.
Nói tiếp xử phạt cũng không quá nặng, rốt cuộc đã làm thủ tục chuyển đi, thì ít nhiều gì cũng đã trải qua quá trình này.
Điều tồi tệ nhất cậu lại là con trai của Quý Thần Nham, có loại cảm giác phạm pháp.
Cho nên hai người đứng trong viện bị dạy dỗ như chó cả nửa ngày, nghẹn đến mức không dám phát ra một tiếng.
"Vì sao không đợi làm xong thủ tục rồi đi gặp? Thậm chí không nói cho ba một tiếng rồi lén đi sang đó?" Quý Thần Nham nhìn chằm chằm Quý Tử Thư,"Cảm thấy làm con trai ba rất tủi thân sao? Vừa nghe thấy tin tức của anh ấy đã không chờ nổi muốn đổi ba?"