[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396: Con Trai Lớn Hiếu Thuận

Chương 396: Con Trai Lớn Hiếu Thuận Chương 396: Con Trai Lớn Hiếu ThuậnChương 396: Con Trai Lớn Hiếu Thuận

Đây cũng là nguyên nhân cậu ta học pháp luật, cậu ta nói một ngày nào đó cậu ta sẽ có bản lĩnh xé rách bóng tối.

Lúc hai người đi xuống lầu, Khương Tuệ Ninh và Quý Tử Thư đều không nói chuyện.

Khương Tuệ Ninh thì không nói, đã biết đoạn quá khứ này, còn Quý Tử Thư là vì sống dưới cánh chim của cha, chưa bao giờ bị đối xử bất công.

Nhưng mà nếu cậu tự mình gặp gỡ, chắc hẳn cậu cũng sẽ giống Doãn Đào, khó chịu nhưng sẽ không đến nỗi không vực dậy được, thề sống chết muốn đấu tranh với hắc ám.

Hiện tại Quý Thần Nham thật sự không thích hợp tới loại địa phương này, đầu tiên là dễ dàng làm cho oanh động, còn khiến người ta bận rộn hơn so với thị sát công việc.

May mắn hôm nay báo danh cũng vội, nếu không phỏng chừng đến buổi chiều bên trường học cũng chưa chịu thả người.

Cuối cùng thật vất vả thoát ra được, hai đứa nhỏ đều nghẹn hỏng rồi.

Từ trường học về nhà, cảm xúc của Khương Tuệ Ninh không cao lắm, trực tiếp trở ve phòng.

Quý Thần Nham trực tiếp hỏi Quý Tử Thư: "Sao lại thế này? Là gặp phải chuyện gì sao?"

Quý Tử Thư không có giấu giếm cha mình, kể lại chuyện của Doãn Đào với cha mình.

"Cha mẹ cậu ta vẫn chưa được gỡ mũ xuống sao?" Quý Thần Nham hỏi.

Những việc này đã bắt đầu làm rất mạnh mẽ từ năm trước, nhưng những gì đọng lại sau mười năm sau cũng không phải nói có thể hoàn thành là thật sự có thể hoàn thành, bắt đầu có quá trình, kết thúc cũng là như vậy.

"Vẫn chưa, cha, thật sự cảm ơn cha, nếu nhà của chúng ta không có cha..."

Hôm nay lời nói của Doãn Đào có tác động rất lớn đến Quý Tử Thư, trước kia trong khu đại viện cũng có người bị đưa đi, ông bà nội cũng từng không thể bình yên vô sự trong thời kỳ hỗn loạn, bởi vì có cha, cho nên cả nhà mới được bình yên vô sự.

Tai nạn tiến đến không phải chỉ thổi quét qua các gia đình bình thường, dù là ai cũng khó trốn thoát, chỉ có những người mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được gia đình.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy, cha là người đàn ông trong nhà, đương nhiên phải gánh vác phần trách nhiệm này, về sau con cũng phải tiếp nhận trách nhiệm của cha." Quý Thần Nham vỗ vai con trai.

Quý Tử Thư gật đầu: "Cha yên tâm đi." Con sẽ không làm cha thất vọng. "Đúng rồi, năm nay đại học tạm thời còn chưa khôi phục huấn luyện quân sự trước khi khai giảng, nhưng có lao động tập thể một tuần, có khả năng các con phải vào nông trường ở vùng ngoại ô làm việc." Quý Thần Nham nghĩ đến bàn tay non mềm của Khương Tuệ Ninh, anh thật sự không có cách nào tưởng tượng được đến lúc đó cô phải làm sao bây giờ? Thật ra anh cũng không muốn cho cô làm những việc đó, luyến tiếc cô khóc thút thít kêu khổ.

Nhưng nếu anh công khai mở cửa sau cho cô, không cho cô đi thì rất dễ bị người ta lên án, lời của công chúng rất khó ngăn cản, chỉ có thể làm Quý Tử Thư chăm sóc nhiều hơn.

"Đến lúc đó chăm sóc cô ấy nhiều hơn, cô ấy không chịu được khổ."

Quý Tử Thư lập tức hiểu ra: "Cha yên tâm, con sẽ làm thay phần công việc của dì ấy."

Tiết lao động mà thôi, lúc học cấp ba ở Đông Thành, mỗi lần khai giảng đều sẽ có tiết lao động, Quý Tử Thư cũng không cảm thấy khó khăn đến mức nào.

"Được, về sau cái nhà này..." Đều dựa vào hai cha con chúng ta.

Quý Thần Nhầm con chưa nói dứt lời đã bị Quý Tử Thư giành nói tiếp: "Cha yên tâm đi, cho dù sau này cha không còn nữa, con cũng sẽ không để dì ấy và các em gái phải chịu khổ." Quý Thần Nham:.. ??? Đây là đứa con trai lớn hiếu thuận của anh sao???

Vừa nói dứt lời, Quý Tử Thư cũng lập tức nhận ra mình nói không đúng, còn không đợi cha xụ mặt xuống, cậu đã nhanh chóng khom lưng mỗi cánh tay ôm một em gái và nói: "Anh trai dẫn các em đi gặp bà nội."

Cậu ói xong là lập tức bỏ chạy nhanh như chớp.
Bình Luận (0)
Comment