Chương 397: Anh Hôn Em Một Cái
Chương 397: Anh Hôn Em Một CáiChương 397: Anh Hôn Em Một Cái
Chỉ để lại Quý Thần Nham đứng ở tại chỗ tức giận đến bật cười, thằng nhóc thối!!
Khương Tuệ Ninh chưa bao giờ che giấu được tâm trạng không tốt, nó vẫn luôn hoàn chỉnh thể hiện trên gương mặt của cô.
Bữa tối cô cũng ăn rất ít, ăn xong là lập tức quay về phòng ngủ.
Gần đây bọn nhỏ tìm được bạn chơi cùng ở bên đại viện kia, cho nên buổi tối bọn nhỏ đều không trở về sân nhà mình, muốn ở đại viện.
Quý Tử Thư cũng ở bên kia chơi với em gái, trong nhà ngoài dì Lưu ra cũng chỉ còn lại hai vợ chồng.
Cái sân to như vậy trở nên yên tĩnh.
Ăn cơm xong, dì Lưu lập tức trở về phòng.
Quý Thần Nham trở lại phòng ngủ thì nhìn thấy Khương Tuệ Ninh ngồi xếp bằng trên giường vùi đầu ngẩn người, cả người nho nhỏ giấu trong lớp áo ngủ không quá dày.
Anh đi qua cũng không có hỏi cái gì, mà là ôm lấy cô, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về ở sau lưng cô.
Khương Tuệ Ninh lập tức biến thân thành cô mèo con dính người, nhào vào trong lòng ngực anh, đôi tay ôm lấy eo của anh.
"Quý Thần Nham, cảm ơn anh, nếu là không có anh thì có lẽ nhà của chúng ta cũng sẽ giống Nhuế gia đình của Doãn Đào." Cũng có thể là giống như rất nhiều gia đình phải chịu khổ khác.
Thật ra lúc ấy nếu không có Quý Thần Nham thì cha của cô đã bị đưa đi từ sớm rồi, còn cô thì sao? Cũng không trốn thoát được.
Thậm chí cô còn sẽ gặp được chuyện càng ghê tởm hơn.
Lúc đó nếu cô vẫn chưa quay trở về, nếu cô trở về lúc mọi cực khổ bắt đầu, không có đoạn ký ức trong quá khứ, làm một người ở thế kỷ sau đi vào hoàn cảnh xã lạ này, không ai che chở, cha còn bị nói thành phần tử phản động.
Nói thật, cô thật sự không dám tưởng tượng ngày tháng như vậy sẽ như thế nào.
Thật sự may mắn, bởi vì Quý Thần Nham nên cô mới có thể sống an ổn, thậm chí còn có thể làm nũng chơi xấu, tất cả mọi điều tốt đẹp đều là Quý Thần Nham cho cô.
Tất cả mọi điều không tốt đều bị cơ thể kiên cường vững chắc của anh ngăn cản ở bên ngoài.
Quý Thần Nham không nói gì, bình thường anh sẽ không nói nhiều đến mấy chuyện không vui này, chỉ là ôm chặt cô: "Không có việc gì, tương lai sẽ càng ngày càng tốt hơn." Chỉ cần có anh ở thì anh sẽ không để cô sống một ngày lo lắng hãi hùng nào cả.
Khương Tuệ Nghi gật đầu ở trong lòng ngực anh, tương lai sẽ ngày càng tốt hơn, cô biết. Nhưng trước kia xem đoạn lịch sử này cũng chỉ là tri thức được viết trong sách vở, ở giữa chính là đường thẳng thời gian có thể vuốt phẳng mọi cực khổ, nhưng khi bạn tự mình đi vào thời kỳ này thì bạn sẽ phát hiện thật ra cảm xúc vẫn sẽ bị ảnh hưởng đôi chút.
Mặc dù mọi chuyện vẫn không xảy ra ở trên người cô, nhưng cô không nhịn được nghĩ mà sợ, dù sao cô cũng nằm trong mối họa.
"Đừng không vui, em nói xem phải làm như thế nào mới có thể dỗ được cô bạn nhỏ của anh?" Bởi vì lý do thân phận, cho nên Quý Thần Nham cũng sẽ không nói quá nhiều về sự kiện này với Khương Tuệ Ninh.
Chỉ hy vọng cô đừng đặt quá nhiều cảm xúc trong sự việc này, hy vọng cô được vui vẻ.
"Hay là anh hôn em một chút?"
Trong lúc khó chịu được người yêu hôn môi luôn là thích hợp nhất.
Quý Thần Nham cười khẽ, sao anh lại quên mất lúc cô bạn nhỏ của anh không vui thì đều thích được hôn chứ?
Anh không hề do dự, lập tức cúi đầu hôn cô.
Khương Tuệ Ninh nếm được hương vị của anh, mùi gỗ mát lạnh, sạch sẽ lại khiến người ta yên lòng.
Anh vẫn luôn là như vậy, trong bất kỳ hoàn cảnh nào cô cần anh nhất, anh đều vô điều kiện cho cô tất cả những gi cô muốn nhất.
Giống như truyện cổ tích cô được xem khi còn nhỏ, không chỉ có thể thay cô giết chết con rồng tà ác, mà anh còn có thể dịu dàng an ủi cô.