[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 409 - Chuong 409: Baove

Chuong 409: BaoVe Chuong 409: BaoVeChuong 409: BaoVe

Quý Tử Thư trực tiếp cầm cổ tay của La Hoài Ngọc, kéo cô ta lui về phía sau hai bước.

Vốn dĩ La Hoài Ngọc đã không vừa mắt tổ của Khương Tuệ Ninh, nay lại bởi vì Đường Xuân Kiều mà càng thêm ghét mấy người các cô.

Ngày hôm qua cô ta nghe mợ nói người đánh cô ta chính là Phan Phỉ Phỉ, cô cố ý quan sát Phan Phỉ Phỉ một chút, phát hiện Phan Phỉ Phỉ vẫn luôn bày ta vẻ mặt lạnh lùng, vừa nhìn đã biết không phải là người dễ chọc, hơn nữa cô ta hỏi thăm được Phan Phỉ Phỉ là người địa phương, tốt nhất không nên chọc người địa phương, cuối cùng cô ta dời ánh mắt lên người Khương Tuệ Ninh và Ôn Lê, hai người này vừa nhìn đã biết là dễ bắt nạt, lại còn là người ở bên ngoài.

Cho nên cô ta trực tiếp đi tới đá ghế của Khương Tuệ Ninh, nhìn hạt giống rơi đầy đất, thầm nghĩ hai người nhiều lắm cũng chỉ nói hai câu rồi cũng phải ngoan ngoãn tự mình thu thập tàn cục.

Nào ngờ người càng dễ thương ra tay càng tàn nhẫn, đặc biệt là Khương Tuệ Ninh này, thấy cánh tay tỉnh xảo, mười ngón không dính nước mùa xuân, kết quả là khi bị Khương Tuệ Ninh cầm cổ tay, cô ta không thể cử động được, còn bị cô trực tiếp đẩy vào trong nước.

Thời tiết cuối tháng hai vẫn có chút lạnh, cả người Là Hoài Ngọc đều ướt đẫm, càng là lạnh đến tận xương tủy.

La Hoài Ngọc nhìn Quý Tử Thư, lửa giận trong đầu không đè ép được lập tức bùng lên.

Mặc dù cô ta đến từ địa phương nhỏ, nhưng từ nhỏ đã được cả nhà cưng chiều, cha là phó xưởng trưởng, ở huyện thành muốn cái gì thì là có đó, ngay cả cậu mợ, dì dượng ở trong nhà cũng phải khách khí với nhà cô ta.

Trưởng bối ở trước mặt cô ta cũng phải nói ăn nói khép nép, đặc biệt là mợ, bởi vì chuyện ngày hôm qua mất mặt của cô ta nên đã cho cô ta một trăm đồng, bảo cô ta mời bạn học đi ăn.

Trước kia đều là cô ta muốn bắt nạt ai thì bắt nạt kẻ đó, hôm nay cô ta muốn giải tỏa một chút cũng không được.

Cho nên cô ta giãy giụa hai cái, sau đó quay về phía Quý Tử Thư, bén nhọn hét lên chói tai: "Đường Xuân Kiều chính là đồ đê tiện, lúc cô xuống nông thôn vì tránh né lao động nên đã ngủ với đàn ông trong thôn, làm cho bọn họ giúp cô ta làm việc, tới trường học lại dùng cách thức tương tự, các cô đều không phải thứ tốt lành gì."

Nói xong đôi mắt nhìn chằm chằm vào Khương Tuệ Ninh, khó trách các cô lại có quan hệ tốt như vậy, thì ra đều là một mặt hàng, vừa thấy Khương Tuệ Ninh lớn lên nũng nịu, còn Quý Tử Thư vẫn luôn che chở cô, chắc chắn hai người bọn họ có quan hệ mờ ám gì đó. Quý Tử Thư nhíu mày, cánh tay dùng sức trực tiếp vung ra, La Hoài Ngọc té ngã trên mặt đất, cơ thể lại đâm vào bồn chứa nước, sau đó lại lăn trên mặt đất, không cần nói là chật vật đến mức nào.

Cô ta vẫn ác độc nhìn chằm chằm Khương Tuệ Ninh: "Tiện nhân, bán đứng thân thể..."

Cô ta còn chưa nói dứt lời, Phan Phi Phi đã cầm khăn lau bàn nhét vào miệng của La Hoài Ngọc, sau đó nói với Đường Xuân Kiều cùng đi lại đây: "Đi báo cáo giáo viên, nói là có người phát bệnh động kinh."

Quý Tử Thư không thể đánh phụ nữ, nhưng Phan Phỉ Phỉ lại có thể, sau khi lấp kín miệng của La Hoài Ngọc, cô ấy lại cho cô ta một cái tát, sau đó lấy trực tiếp lấy dây thừng bó đồ vật dây trói người lại.

Lưu loát giống như một nữ chiến sĩ.
Bình Luận (0)
Comment