[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482: Đến Tìm

Chương 482: Đến Tìm Chương 482: Đến TìmChương 482: Đến Tìm

Quý Thần Nham lấy đồng hồ đeo tay ra nhìn thoáng qua"Mới bảy giờ, bình thường phải hơn tám giờ em mới dậy mà."

Anh nói xong thì vừa thuận thục vừa vội vào ôm eo cô kéo tới như mọi lần, xoay người đè lên người cô.

Mặc dù chuyện thế này xảy ra rất thường xuyên, nhưng Khương Tuệ Ninh vẫn nhịn không được đỏ mặt kêu một tiếng như trước.

Quý Thần Nham thích nhìn người trong lòng từ trên cao xuống như thế, mặc kệ đã qua bao nhiêu lần thì cô vẫn luôn thẹn thùng trong chuyện này.

Đặc biệt là lúc anh nhìn cô, đôi môi đỏ bừng sắp bị răng cô cắn chảy máu.

Có lẽ là do anh nhìn lâu quá nên cô vừa xấu hổ vừa bực bội, vươn tay ôm cổ anh muốn ra tay trước, nhưng trong chớp mắt khi môi cô dán lên, Quý Thần Nham lại hôn cô trước, giống như trêu đùa với chú mèo con, không cho cô có cơ hội vươn móng vuốt.

Nụ hôn của anh vẫn hung hăng và tàn nhẫn như mọi khi, Khương Tuệ Ninh bị trêu chọc mà không biết làm sao, đúng là tức đến nghẹn.

Cô hoàn toàn không chịu phối hợp với anh, nào biết như thế lại càng khiến người đàn ông hưng phấn hơn, cuối cùng bị lăn lộn một vố chết khiếp. Tới hơn chín giờ người đàn ông mới hài lòng, hoàn toàn buông lỏng cô ra, chủ động ôm cô vào phòng tắm để tắm rửa.

Khương Tuệ Ninh xoa thắt lưng, cả ngày không nguôi giận nổi.

Đến chiều thì cửa sân bị gõ vang, Quý Thần Nham mở cửa thì phát hiện bên ngoài là Tô Ngự.

"Chào chú Qúy ạ."

"Chào, Đường Đường ra ngoài chơi với anh trai nó rồi, gần đây không ở nhà." Quý Thần Nham nghị, may mà Tử Thư đã dắt hai em gái đi chơi, bằng không chắc mùa hè này sẽ khiến quan hệ giữa Tô Ngự này và Đường Đường càng tốt hơn.

Tô Ngự biết Đường Đường không ở nhà, gật đầu nói: "Hôm nay cháu không tới tìm Đường Đường, cháu tìm dì Khương."

Mặc dù Quý Thần Nham cũng không hoan nghênh Tô Ngự đến nhà mình lắm, nhưng vẫn nghiêng người cho cậu ấy vào.

Khương Tuệ Ninh đi ra khỏi phòng thì thấy Tô Ngự tới, cô rất thích đứa bé này, lớn lên vừa đẹp vừa thông minh.

"Tô Tiểu Ngự, sao cháu lại tới đây? Cháu tìm Đường Đường bọn nó để chơi sao?"

Tô Ngự lắc đầu,'Không phải, cháu tới tìm dì Khương."

"Tìm dì?" Khương Tuệ Ninh nhanh chóng bảo cậu bé đẹp trai ngồi xuống, sau đó nói với Quý Thần Nham đang đứng cạnh: "Anh lấy một phần kem trong tủ lạnh ra cho Tô Tiểu Ngự đi."

Đây là món do cô tự làm, người bình thường sẽ không được đãi món này, Quý Thần Nham không ngờ cô sẽ cho Tô Ngự, cảm thấy trong lòng có hơi nghẹn.

Nhưng anh vẫn nghe lời đi lấy một phần cho Tô Ngự.

"Cảm ơn chú Qúy."

Quý Thần Nham gật nhẹ đầu, Khương Tuệ Ninh thúc giục nói,"Mau nếm thử äi, dì tự làm đấy."

Tô Ngự dùng thìa múc một miếng, sau khi nếm xong thì vẻ mặt lộ vẻ thích thú,"Khó trách Đường Đường cứ khen dì Khương làm gì ăn cũng ngon, đúng là ngon hơn mua ngoài rất nhiều."

Khương Tuệ Ninh cũng chỉ có chút tài năng này thôi, người khác khen một câu khiến cô vui vẻ vô cùng, hiền lành nói: "Vậy cháu ăn nhiều một chút, không đủ ăn thì trong nhà vẫn còn."

"Cảm ơn dì Khương."

"Đúng rồi, Tô Tiểu Ngự, cháu tới tìm dì là có chuyện gì?" Khương Tuệ Ninh hỏi.

Tô Ngự để cái thìa xuống, vô cùng cẩn thận lấy ra một cuốn tập vẽ từ trong cái túi xách đeo chéo màu xanh quân đội.

"Dì Khương, cha cháu lại bị điều sang cương vị mới, cháu với mẹ phải theo cha tới nơi khác, có lẽ chưa chờ được Đường Đường ve thì cháu phải đi rồi, xin dì đưa cuốn tập vẽ này cho Đường Đường, đây là mấy bức tranh cháu đồng ý vẽ cho em ấy."
Bình Luận (0)
Comment