[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 489 - Chương 489: Bầu Bạn Cả Một Đời

Chương 489: Bầu Bạn Cả Một Đời Chương 489: Bầu Bạn Cả Một ĐờiChương 489: Bầu Bạn Cả Một Đời

"Em ở nhà cho nhàn hạ. Anh nuôi em được không?" Khương Tuệ Ninh nhào vào ôm người đàn ông, làm nũng với anh.

"Đương nhiên không thành vấn đê."Nhưng Quý Thần Nham vẫn bận tâm nhìn Khương Tuệ Ninh. Trong lúc cô mang thai ở Đông Thành đều muốn ra ngoài làm việc, bây giờ thì ngược lại, cô lại muốn được nhàn rỗi, cô phải là người không chịu ngồi im mới đúng.

Anh rất sẵn lòng nuôi cô nhưng lại sợ cô ở nhà ngột ngạt, dù sao con người vẫn là động vật quần cư. Còn về việc có anh bầu bạn, hiện tại thời gian của anh cực kỳ giới hạn, từ năm ngoái mỗi một năm anh căn bản sẽ không có ở nhà, toàn bộ thời gian đều phải đến khu vực thăm hỏi.

Quý Tử Thư càng ngày càng bận rộn, trong nhà cũng chỉ một mình cô và hai đứa bé.

Đột nhiên Quý Thần Nham nghĩ đến chuyện gì đó thì hốc mắt đột nhiên đỏ lên, ôm người vào ngực mình: "Tuệ Tuệ... Thiệt thòi cho em rồi." Giọng nói rất trầm thấp kèm theo sự áy náy.

"Thủ trưởng, em không thiệt thòi, em ở nhà với hai đứa bé và chờ anh về nhà là em vui vẻ rồi."

Cả hai người không thể bận rộn tất cả, nhất định phải có một người phối hợp theo bước chân của người còn lại. Quý Thần Nham đã cho cô rất nhiều thứ, lần này hãy để cô đi theo bước chân của anh vậy.

Để khi anh quay người là có thể lập tức thấy được cô và mấy đứa bé.

Mỗi người đều là chim bay lượn trên bầu trời tự do, Quý Thần Nham cũng không mang tư tưởng gia trưởng, truyền thống, . Anh không cảm thấy giam cầm người phụ nữ của mình ở nhà sinh con dưỡng cái cho mình mới gọi là thành tựu. Anh hy vọng cô cũng bay lượn trên bầu trời xanh, không cần ngưỡng mộ anh, cũng không cần cố gắng hết sức để sóng vai bay lượn với anh. Anh chỉ hy vọng cô càng được tự do, không được để mặc cho những thứ như thân phận trói buộc

Trước hết cô vẫn là Khương Tuệ Ninh, sau đó mới là vợ anh và là mẹ của các con anh.

Nhưng bây giờ cô lại tự nguyện lấy đi đôi cánh của cô mà đứng phía sau anh...

Anh biết Tuệ Tuệ của anh sợ nhất là bị giam cầm, nhưng trách nhiệm trên vai vẫn còn đó. Mấy đứa bé trưởng thành cũng nên có người làm bạn, anh đã tận dụng hết sức để giảm bớt thời gian cho công việc, nhưng có thể các con đã trưởng thành quá nhanh, nhanh đến mức người cha đã cố gắng hết sức vẫn không thể ngăn cản sự thay đổi mỗi ngày của chúng.

Cha không thể mỗi phút giây đều ở bên cạnh chúng thì người mẹ này càng không thể dành ít thời gian hơn để bầu bạn với chúng. Vì anh còn có con cái nên vợ của anh sẽ tự nguyện hy sinh.

"Tuệ Tuệ, trước mắt dù tôi có bồi thường đến mức nào thì cũng không bù đắp được việc em đã hy sinh khoảng thời gian đẹp nhất." Giọng nói của anh khàn đi, lộ vẻ bất lực, kìm nén sự chua xót trong lòng. Phải yêu anh bao nhiêu cô mới tình nguyện buông bỏ hết thảy và nguyện làm người đứng sau lưng anh mà không có bất kỳ tiếng tăm gì.

Quý Thần Nham chưa bao giờ cảm thấy bản thân anh thua thiệt người nào như thế, duy chỉ có Khương Tuệ Ninh, giống như anh có bồi thường cho cô đời đời kiếp kiếp cũng không đủ.

Anh và cô chênh lệch nhau hơn mười tuổi, , hơn sáu ngàn ngày, trong vườn hoa nở hoa tàn biết bao lần mới có thể để anh đợi được cô.

Mà hôn nhân của họ lại vô cùng vội vàng. Tuy lúc ấy cũng không phải cô, nhưng cô không hiểu vẫn phải chấp nhận người chồng thật sự này, thậm chí bởi vì mọi thứ đều không rõ ràng cô phải cẩn thận thăm dò từng bước một.

Anh không cho cô cảm giác yêu đương mà những người khác thường mong đợi mà chỉ vây cô lại dưới danh nghĩa là vợ mình.

Cũng không cho cô sự lựa chọn, giống như ngoại trừ việc làm vợ mình ra thì không còn con đường thứ hai nào.

Bây giờ lại vì con cái của anh, cô cam tâm tình nguyện lùi vào vị trí nhỏ nhỏ trong ngôi nhà này.

Đoạn đường này dường như đều là Tuệ Tuệ của anh đã hy sinh.

"Tuệ Tuệ, tôi nên làm gì bây giờ?" Phải bù đắp cho em như thế nào?

"Yêu em cả đời." Khương Tuệ Ninh vô tư cười lên.

Quý Thần Nham nghĩ cả đời làm sao đủ với anh, anh tham lam nghĩ đến kiếp sau, kiếp sau anh nhất định sẽ ở bên cạnh cô từ khi cô còn nhỏ, phải làm thanh mai trúc mã nắm lấy tay cô, bầu bạn với cô suốt một đời.
Bình Luận (0)
Comment