[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 58 - Chuong 58: Nham Chan

Chuong 58: Nham Chan Chuong 58: Nham ChanChuong 58: Nham Chan

Cô quyết định từ nay về sau sẽ không bao giờ đến tìm Quý Thần Nham nữa, thực sự quá nhàm chán.

Nhàm chán đến mức, cuối cùng cô đã bắt đầu cầm bút viết những dòng suy ngẫm về tư tưởng phẩm chất đạo đức.

Quả nhiên, cảnh giới lớn nhất của người nhàm chán đó là bắt đầu chủ động làm bài tập.

Thời điểm Quý Thần Nham trở về cũng đã là năm giờ sau.

Khương Tuệ Ninh nhìn người đi vào, cô vẫn luôn cảm thấy người này hung dữ hơn so với người bình thường một chút, rõ ràng là sắc mặt bình tĩnh như mọi khi, nhưng đôi mắt đen của anh tràn đầy sự u ám và thù địch.

Không phải là anh vẫn đang tức giận về những chuyện đã xảy ra vào buổi trưa chứ?

Sao lại có thể nhỏ mọn như vậy.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy bát tự hôm nay của cô chắc chắn là xung khắc với của anh, nên không dám lỗ mãng, chạy nhanh đến chủ động đem tờ giấy viết cảm nghĩ của mình đưa đến,/"Anh đã về rồi, anh xem em đã ghi chép xong rồi, còn viết một bài cảm tưởng, người ý vẫn nên học tập nhiều một chút, từ sau khi học tập em cảm giác cả linh hồn của mình đều đang thăng hoa." Quý Thần Nham nhìn bộ dáng tranh công của cô, ánh mắt nheo lại hỏi: "Linh hồn làm sao có thể thăng hoa?”

Khương Tuệ Ninh:..

Cái lão già này, rốt cuộc là có biết nói chuyện phiếm hay không vậy, chuyện như vậy cũng hỏi ra, đúng là không biết thú vị mài!

Quý Thần Nham vừa nhìn đã thấy ánh mắt cô đảo loạn khắp nơi, anh liền biết cô lại đang nói hươu nói vượn, vì vậy anh cũng không so đo mà vươn tay về phía cô.

"Cái gì?"

"Không phải nói là đã viết cảm nhận sao, cho tôi xem."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Biết đại ca này là đang muốn kiểm tra bài tập.

Khương Tuệ Ninh chạy nhanh đến, khuôn mặt tươi cười đem hai tay dâng lên tờ cảm nghĩ của chính mình.

Quý Thần Nham nhìn cô một cái, đối với hành động lấy lòng của cô, anh cũng không có biểu cảm øì, sau khi nhận láy cảm nhận liền lập tức ngồi xuống ghế làm việc, rồi đem tờ giấy đặt lên trên bàn làm việc, rồi lấy ra một chiếc bút máy, cầm nó vào tay.

Đôi mắt đen nhánh của anh không hề mang theo ý cười, toàn bộ khuôn mặt đều toát lên vẻ nghiêm túc như một giáo viên vậy.

Khương Tuệ Ninh từ nhỏ không sợ trời không sợ đất, duy nhất chỉ sợ giáo viên, từ trong xương cô đã như là con chuột nhìn thấy giáo viên như là nhìn thấy mèo, tự nhiên cũng là bị khắc chế.

Cô chợt nhận ra khi nhìn bộ dạng nghiêm túc này của Quý Thần Nham, cô sẽ quên mất anh chuyện anh chính là chồng của cô, và còn có ảo giác anh là giáo viên của cô, trong lòng không nhịn được sinh ra sợ hãi.

Cô ngoan ngoãn đứng ở một bên, nhìn thầy Quý đang nghiêm túc chữa bài cho mình.

Không biết tại sao lại như thế này, nhưng cô cảm giác tình cảnh bây giờ có chút quen thuộc, cô có cảm giác, trước đây Quý Thần Nham cũng đã từng sửa bài tập cho cô như vậy.

Sau khi nghĩ lại, cô lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình, trước kia cô chênh lệch với anh là khoảng mấy chục năm thời gian, giờ tuy nói không có chênh lệch thời gian nữa, nhưng với loại thân phận này của Quý Thần Nham thì sao có thể làm giáo viên cho cô được?

Thu hồi lại suy nghĩ lung tung trong đầu, Khương Tuệ NInh đưa mắt dừng lại ở trên bàn tay đang nắm bút máy của Quý Thần Nham

Ngón tay của anh có xương khớp hiện lên vô cùng rõ ràng, lại vô cùng sạch sẽ thon dài, y như khuôn mặt có vẻ lạnh lùng của anh vậy, nhìn thấy cô lại có chút ý định muốn sờ thử.

Cô rướn người về phía trước, hai khuỷu tay chống trên bàn làm việc, vừa định chạm vào tay anh thì thấy anh đã thu trở lại.

Khương Tuệ Ninh:...

Nhưng mà lại gần mới phát hiện ra chữ của anh rất đẹp, thế mà lại cùng với một chút bút lông lúc đầu cô viết, chỉ là chữ của anh đẹp hơn rất nhiều, còn của cô có thể nói là một phiên bản rất xấu.
Bình Luận (0)
Comment