[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 62 - Chương 62: Trái Đắng Tình Yêu

Chương 62: Trái Đắng Tình Yêu Chương 62: Trái Đắng Tình YêuChương 62: Trái Đắng Tình Yêu

Hơn nữa cũng không có quá nhiều nơi để dùng tiền, sinh hoạt thường ngày có dì Lưu chăm sóc, những thứ cần để đi học thì có thư ký Trần phụ trách.

Mà dù bản thân có muốn mua gì thì cũng có thể trực tiếp tìm thư ký Trần, trừ khi mua mấy thứ không thể để cha biết thì cậu mới phải dùng đến tiền trong tay mình.

Quý Tử Thư vô cùng giữ chữ tín, vừa về tới nhà đã lên lầu lấy tiền ra đưa cho Khương Tuệ Ninh.

Vẫn là mấy tờ đại đoàn kết chiếm đa số như cũ, được xếp gọn gàng, vừa nhận lấy thì mùi tiền nồng nặc đã xông vào mũi.

Vừa thơm vừa thanh mát, còn say lòng người hơn rượu được ủ trăm năm, một đứa bé mà có thể tùy tiện lấy ra nhiều tiền như thế, Khương Tuệ Ninh hâm mộ.

"Nhớ kỹ chuyện dì đồng ý với tôi đấy."

Quý Tử Thư thấy mắt cô dính hết vào tiền, sợ sau khi cô nhận tiền rồi sẽ quyt.

Khương Tuệ Ninh tỏ vẻ cậu xem thường người ta đấy à, nói: "Cậu yên tâm, chuyện này chỉ có trời biết đất biết cậu biết tôi biết thôi." Nói xong còn giơ tay trái lên, dùng ngón cái và ngón trỏ kéo từ bên phải miệng sang bên trái.

Yên tâm đi, trực tiếp khóa ở chỗ sâu nhất dưới đáy lòng.

Quý Tử Thư nhìn dáng vẻ này của cô, nghĩ thầm không biết rột cuộc ai mới là con nít nữa.

Cậu nói một câu: "Ấu trĩ." Sau đó thấy cô lại đếm tiền lần nữa thì ngẫm nghĩ rồi nói nhỏ: "Hôm nay cảm ơn dì."

Được rồi, nhận tiền người ta thì giải quyết rắc rối cho họ, thằng nhóc này còn khách sáo làm gì.

Bây giờ mà không đáp lại cái gì thì có vẻ như mình vô tình quá, Khương Tuệ Ninh khẽ cắn môi, khổ sở rút ra một tờ năm nguyên đưa cho cậu: "Hay là chừa lại cho cậu một chút?"

Quý Tử Thư nhìn thoáng qua tờ tiền cô đưa nhưng không nhận, biết là cô hiểu lầm lời mình nói,"Ý tôi nói là cảm ơn dì đã bảo dì Lưu đưa trà sữa với món bánh rán nhân đậu đỏ kia."

Chuyện này à, Khương Tuệ Ninh xua tay, hiếm khi nào hào phòng nói: "Nếu cậu thích thì sau này tôi lại làm cho cậu." Nguyên liệu nấu ăn có sẵn trong nhà, người làm là dì Lưu, cô chỉ đưa phương pháp xem như mượn hoa hiến Phật, dù sao cũng do cô muốn ăn.

"Có được không?" Quý Tử Thư cảm thấy bản thân không phải người ham ăn, nhưng từ khi Khương Tuệ Ninh đến đây, cậu cảm thấy chắc là mình cũng hơi ham rồi.

"Được chứ, rất được luôn." Nhận được tiền nên Khương Tuệ Ninh vô cùng dễ nói chuyện. Chỉ là trong lòng lại khó hiểu tại sao bây giờ hình tượng của vị nam chính lạnh lùng kiêu ngạo trong tương lai này lại sụp đổ nhiều đến vậy? Vừa tham ăn lại còn yêu sớm.

Nói đến yêu sớm Khương Tuệ Ninh lại nhớ tới một chuyện, trong truyện miêu tả hình như nam chính luôn đóng chặt cánh cửa trái tim, không phải là vì bị chuyện yêu sớm này làm tổn thương đấy chứ?

Hầy, còn nhỏ tuổi đã ăn trái đắng tình yêu rồi.

Vậy mới rút ra kết luận là con nít đừng nên yêu sớm, không thể vì một gốc cây mà từ bỏ cả khu rừng rậm được.

"Tôi lên lầu ngủ đây, nhớ kỹ chuyện dì đồng ý với tôi đấy." Quý Tử Thư không tin tưởng Khương Tuệ Ninh lắm, vừa nhìn đã thấy cô là người không kín miệng rồi.

"Được rồi được rồi, cậu yên tâm đi." Khương Tuệ Ninh cảm thấy hôm nay Quý Tử Thư rất dong dài, dù sao thì mình cũng là một người trưởng thành, không lẽ còn lừa cậu được sao? Chỉ là cô cũng hiểu, dù sao con nít luôn lo lắng những chuyện rất kỳ lạ mà.

Moi tiền nam chính không dễ chút nào, nhìn cha ruột của nam chính mà xem, đưa tiền xong thì không nói gì nữa, hào phóng biết bao.

Hi vọng nam chính mau chóng trưởng thành trở thành một người như vậy đi. "Di đang nói bậy cái gì đó?"
Bình Luận (0)
Comment