[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 63 - Chương 63: Kiểm Tra Sức Khỏe

Chương 63: Kiểm Tra Sức Khỏe Chương 63: Kiểm Tra Sức KhỏeChương 63: Kiểm Tra Sức Khỏe

Khương Tuệ Ninh vừa dứt lời đã thấy Quý Tử Thư xụ mặt, hàng lông mày cau chặt, mang theo một chút phẫn nộ xen lẫn thẹn thùng, là thẹn quá thành giận à???

Suýt chút nữa là Quý Tử Thư bật khóc vì sự ngu xuẩn của mình, hóa ra cô chưa nghe thấy gì, còn hiểu lầm quan hệ giữa mình với Thái Minh Ngọc.

Sớm biết thế cậu chủ động nói chuyện tiền bạc làm gì, nhưng bây giờ tiền cũng đưa ra ngoài rồi, nhìn cô là biết chắc chắn sẽ không trả.

Đúng là giận thật, thiệt cho cậu hồi nãy còn cảm ơn vì cô làm trà sữa cho mình, cảm ơn cái gì chứ, đây toàn là dùng tiền của cậu để mua mà.

Đúng lúc này lại thấy cha đi xuống từ trên lầu, cậu chỉ có thể căm giận trừng Khương Tuệ Ninh một cái, đồ lừa đảo, lại lừa cậu rồi.

Khương Tuệ Ninh bị Quý Tử Thư trừng mà không hiểu tại sao, ngay sau đó chú ý tới Quý Thần Nham thì lập tức hiểu ra, đây là đang nhắc nhở cô đừng để cha cậu phát hiện chứ gì.

Cô vội vàng cho cậu một ánh nhìn hãy yên tâm đi, sau đó lui về sau một bước mượn thân hình cao lớn của cậu rồi nhanh chóng nhét tiền vào túi quần, sau khi làm xong còn hất cằm với cậu, ra hiệu với cậu rằng mọi chuyện giải quyết xong rồi.

Sau đó cô đứng song song với Quý Tử Thư, giống hai con chim cut đang xếp hàng, đầu di chuyển theo tốc độ xuống lầu của Quý Thần Nham.

Quý Thần Nham cầm ly nhìn động tác nhịp nhàng của hai người, ánh mắt đảo qua hai người một lần, cuối cùng tâm mắt dừng lại trên người Quý Tử Thư.

"Ngày mai phải đi học?"

"bạ."

"Vậy sao chưa đi ngủ?"

Khương Tuệ Ninh nhìn ánh mắt và vẻ mặt của Quý Thần Nham, anh không phải loại người hung dữ, chỉ là khí thế hơi sắc bén một chút, còn giọng điệu thì lại rất bình thường.

Nhưng không biết phải nói thế nào, nó vẫn khiến người ta có cảm thấy cảm giác bị chèn ép.

Rõ ràng là hỏi Quý Tử Thư, nhưng cô cứ thấy lời nói đó như đang chất vấn mình, không hiểu sao lại thấy chột dạ, còn là loại như bị cha mẹ bắt quả tang đi chơi tới đêm khuya mới về hồi còn học cấp ba.

"Đi ngay đây ạ." Quý Tử Thư trả lời không chút do dự.

Xem ra người chột dạ không chỉ một mình cô, người mà nam chính trong tương lai cũng sợ, cô chột dạ cũng là lẽ thường thôi.

Quả nhiên người thì phải so sánh, bằng không sẽ luôn tự hoài nghi bản thân. Khương Tuệ Ninh thấy Quý Tử Thư rời đi, thế nên tất nhiên ánh mắt của Quý Thần Nham sẽ dừng lại trên người cô, nghĩ tới chuyện mình mắc phải hôm nay, cô quyết định nghe theo sự an bài của số phận, bớt ở riêng với Quý Thần Nham.

Buổi chiều vất vả lắm mới dùng cảm tưởng hoàn mỹ để kéo về một chút thiện cảm, không thể làm sai được nữa.

"Em cũng lên lầu." Nói xong không quan tâm đến ánh mắt của Quý Thần Nham, xoay người chạy thẳng lên lầu.

Quý Thần Nham nhìn người chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, ánh mắt thay đổi.

Sau khi Khương Tuệ Ninh lên lầu thì nhanh chóng thay quần áo rửa mặt, sau đó thừa dịp Quý Thần Nham còn chưa về phòng thì lấy toàn bộ phí bịt miệng của Quý Tử Thư bỏ vào hộp nhỏ của mình.

Vừa mới bỏ vào xong thì Quý Thần Nham đã đẩy cửa bước vào.

Anh xuất hiện đột nhiên dọa cô nhảy dựng, sau đó lập tức khôi phục bình thường, nhanh chóng nhét hộp nhỏ vào chỗ sâu nhất trong tủ quần áo, cô giả vờ giả vịt hỏi một câu: "Bộ quần áo đó của em đâu rồi nhỉ?"

Cũng may là Quý Thần Nham chỉ liếc mắt nhìn một cái đã cúi đầu tháo đồng hồ, cởi áo khoác.

Khương Tuệ Ninh biết đây là anh muốn đi rửa mặt, thế là cô đóng tủ quần áo lại rồi treo lên giường.

"Ngày kia tôi rảnh."

"Hả?" Cô còn chưa nằm xuống đã nghe thấy anh nói chuyện, tạm thời chưa phản ứng kịp anh có ý gì.

Quý Thần Nham ngước mắt nhìn thoáng qua người mang vẻ mặt sững sờ giật mình, hơi cau mày nói: "Không phải muốn tôi đi kiểm tra sức khoẻ sao?"
Bình Luận (0)
Comment