Chương 78: Nước Cờ Gì?
Chương 78: Nước Cờ Gì?Chương 78: Nước Cờ Gì?
Sợ hãi? Cô sợ hãi cái gì?
Chẳng lễ ngày đó sau khi vô tình đâm phải chỗ đó của anh, bị anh phạt chép lại và viết cảm nghĩ về sách giáo dục công dân?
Thật ra thì cũng không có gì đáng sợ cả, dù sao nói bậy nói bạ đều há mồm ra là nói được, viết mấy cái kia lại càng đơn giản hơn, trong đầu cô có cả một sọt văn mẫu, chỉ cần copy lại là xong hết.
Nếu như viết một bài kiểm điểm như vậy có thể chạm một lần thì cô có thể khiến chỗ đó của anh bị bong da luôn, nguyên nhân là giống như xoa lông mèo vậy, dễ nghiện.
Nhưng mà cô cũng không dám làm bừa nói năng lung tung như vậy, làm như vậy không phải đang thách thức quyền uy của anh sao?
Khương Tuệ Ninh vội vàng cúi đầu, làm ra dáng vẻ như đang sợ hãi nói: "Anh đi tắm trước đi."
Nói xong cũng không dám nhìn anh nữa, im lặng quay người chạy ra ngoài.
Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ của cô một giây lại giống như chuột nhìn thấy mèo, sự lạnh lẽo trong mắt lập tức tan ra, chỉ nói một câu đã khiến cho cô bị dọa rồi?
Anh nên nói cô can đảm hay nhát gan đây?
Tối nay, sau khi ăn cơm xong, Quý Thần Nham cũng không đến thư phòng giải quyết công việc nữa mà là cầm một đống giấy tờ quay lại phòng ngủ.
Khi Khương Tuệ Ninh tắm xong đi ra thì nhìn thấy cảnh tượng anh đang nghiêm túc ngồi trên chiếc sô pha cạnh rèm cửa lật xem giấy tờ.
Cô cảm thấy có chút kỳ lạ, sao hôm nay anh lại chạy đến phòng ngủ làm việc vậy? Cô còn đang muốn đến thư phòng đọc sách đấy, bây giờ còn có thể đi được không?
Khương Tuệ Ninh đi đến bên cạnh anh hỏi: "Hôm nay sao anh lại xem giấy tờ trong phòng ngủ vậy?"
Quý Thần Nham không trả lời câu hỏi của cô mà cúi người lấy một bức thư từ trên chiếc bàn nhỏ cạnh sofa đưa cho cô: "Cái này chắc là của em, anh nhặt được ở trên giường."
Khương Tuệ Ninh nhìn thấy bức thư kia giống như loại giấy mà mẹ của Nguyên chủ đã viết cho cô ấy khi cô ấy mới gả đến đây, cô đưa tay nhận lấy nói: "Cảm ơn."
Chỉ là lúc cô mở bức thư ra xem, ánh mắt cô lập tức thay đổi.
Nội dung trong thư viết như thế này: "Khương Tuệ Ninh, mặc dù chúng ta chưa từng thật sự gặp được nhau, nhưng tôi thật sự rất thích em, giống như là thích chính bản thân mình vậy, hôm nay chúng ta sẽ phải quay về nhà, mong rằng sau này em luôn khỏe mạnh bình an, đừng nhớ mongl!"
Thư tình???
Đây đây đây là...
Khương Tuệ Ninh nghĩ rằng đây có lẽ là bức thư tình mà nguyên chủ đã nhận được.
Cô lập tức quan sát biểu cảm trên mặt của Quý Thần Nham, để mặt anh vẫn không có cảm xúc gì, nhưng giữa hai hàng lông mày hơi cau lại.
Thật ra cô không có sinh ra cảm giác nào như kiểu bị chồng bắt quả tang ngoại tình, nhưng cô luôn cảm thấy nếu để chồng nhìn thấy bức thư tình của người yêu cũ có chút không tốt.
Cảm giác này sẽ không buồn lắm nhưng trong lòng cũng sẽ có chút không thoải mái.
Không được, cô nhất định phải nói gì đó.
Quan hệ giữa hai vợ chồng không thể xuất hiện sự rạn nứt không thể giải thích như vậy được, nhỡ đâu sau này anh dùng chuyện này để tính sổ với cô, không đưa lương hưu cho cô thì phải làm sao đây?
"Đây là do một người bạn cùng lớp của em đã biết, lúc sắp tốt nghiệp mọi người ai cũng biết một bức thư cảm nghĩ lúc sắp xa nhau cho cả lớp, anh cảm thấy bài văn chương của cô ấy tốt không?" Sau khi hỏi xong, cô lại nói thêm một câu,"Lúc đi học em cũng không thân với cô ấy lắm, Anh đọc mà xem cô ấy còn dùng câu 'chúng ta chưa từng chính thức gặp mặt nhau' để mô tả mối quan hệ giữa em và cô ấy, Cô ấy viết khá tốt." Quý Thân Nham đóng tài liệu trong tay lại, nhướng mày liếc nhìn người đang đứng bên cạnh.
"Thực ra cũng không viết hay bằng em."
"Hả?" Đây là nước cờ gì vậy?