[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 82 - Chương 82: Không Có Năng Lực

Chương 82: Không Có Năng Lực Chương 82: Không Có Năng LựcChương 82: Không Có Năng Lực

Sau khi Khương Tuệ Ninh nói xong mới nhớ ra, hôm nay dì Lưu về nhà, ngày mai mối quay lại, trong nhà không có người nấu cơm, nếu để Quý Tử Thư ở nhà đúng là không được tốt cho lắm, nhưng mà cũng không biết thằng bé có chịu đi cùng họ không, dù sao thì đa số những đứa trẻ đều không muốn đến nhà ngoại của mẹ kế.

Quý Thần Nham còn chưa nói gì thì Quý Tử Thư đã chạy đến chỗ họ trước.

Hôm nay cậu mặc một bộ quần áo mới, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác nhung màu nâu sam, trông hơi giống đồng phục bóng chày, nhưng có vạt áo.

Phía dưới mặc một cái quần dài đen thẫm, đi một đôi ủng da mũi vuông, trên cổ quấn chiếc khăn lên cô đã mua cho nó.

Trông vừa cao lớn vừa đẹp trai, giống như chàng trai trong truyện tranh.

"Có thể đi chưa ạ?"

Quý Tử Thư liếc nhìn Khương Tuệ Ninh một cái, sau đó quay sang hỏi bố mình.

"Đi thôi."

Sau khi nghe thấy câu trả lời chính xác của bố mình, cuối cùng thằng bé cũng có thể ra ngoài chơi.

Thư ký Trương có vẻ ít nói hơn thư ký Trần, khi lên xe, anh ấy ngoài nói chuyện công việc ra thì không nói thêm một câu dư thừa nào nữa.

Bản thân Khương Tuệ Ninh cũng muốn nói chuyện, nhưng cô nghe thấy Trương Hạ không ngừng báo cáo tình hình công việc với Quý Thần Nham.

Cô cũng không tiện chén ngang ngắt lời họ.

Nhưng mà cô vô tình nghe được một cái tên rất quen thuộc trong cuộc nói chuyện của hai người họ, Phùng Du.

Người này là dì nhỏ của Quý TU Thư, trong nguyên tác, số lần cô ta xuất hiện còn nhiều hơn cô rất nhiều, là một người đàn bà đanh đá độc ác, khiến mọi người vô cùng căm ghét.

Nhưng sau đó chồng cô ta ly hôn với cô ta, mà bản thân cô ta một mình ra nước ngoài, kết cục cũng không quá tệ, nhưng cũng không được tốt lắm.

Trong nguyên tác, cô ta vô cùng chán ghét nguyên chủ, hơn nữa sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, có một lần hai người tiếp xúc trực tiếp liền khiến cho nguyên chủ biến thành trò cười của mọi người, khiến nguyên chủ tức đến nỗi bị bệnh nằm nhà mất mấy ngày.

Khương Tuệ Ninh lại không ngờ được hoá ra chồng của Phùng Du là tổng tư lệnh của Cục thứ ba ở phương Bắc, nhưng mà bây giờ Cục thứ ba đã bị Quý Thần Nham tiếp quản. Trong nguyên tác viết anh ta đã bị điều quay trở lại đơn vị cũ, trở thành đội trưởng của đơn vị cũ.

Nghĩ như vậy, chẳng lẽ Phùng Du bởi vì chuyện này mà ghét cô sao? Nhưng ai bảo chồng cô ta không có năng lực chứ?

Cô cũng không phải nguyên chủ, cho nên cũng không sợ Phùng Du, nhưng lần này cô chưa chắc đã gặp được cô ta.

Theo lời nói của thư ký Trương thì gia đình của họ cũng sắp chuyển đi rồi, đây còn là lệnh của Quý Thần Nham.

Nói gì thì nói, hai nhà vẫn là họ hàng của nhau, thái độ của Quý Thần Nham dường như không bao dung họ như người thân họ hàng.

Khương Tuệ Ninh không nhịn được liếc nhìn về phía Quý Tử Thư một cái, thấy thằng bé dường như không phản ứng gì.

Trong sách cũng không nhắc nhiều đến quan hệ giữa hai nhà, nhưng Phùng Dự lại rất nhiệt tình với đứa cháu trai này, lúc không có việc gì cũng thường đi tìm cháu trai.

Đặc biệt là sau khi Quý Tử Thư nhập ngũ, cô ta thường xuyên gửi đồ cho thẳng bé.

Chi tiết cụ thể rằng Quý Tử Thư có nhận hay không nhận thì trong sách không có nhắc đến, nhưng trong sách thằng bé được miêu tả như một người lạnh lùng, không để ý đến ai, cũng không có cảm tình gì đối người dì này cả, cho nên khi nghe thấy cũng không có không may may quan tâm gì cả.

Lúc Khương Tuệ Ninh đang ngẩn ngơ thì xe của họ đã dừng ở trước cửa nhà mợ cô.
Bình Luận (0)
Comment