Chương 90: Rất Thích Tiền
Chương 90: Rất Thích TiềnChương 90: Rất Thích Tiền
"Thư ký Trương đến đây nói trong bộ xảy ra chút chuyện, con xuống lầu uống nước thì nghe thấy tiếng gõ cửa." Hành động lúc này của cậu giống như đang giải thích cho việc mình vừa gõ cửa.
Quý Thần Nham trở tay đóng cửa lại, anh đi thẳng xuống lầu, Quý Tử Thư cũng đi theo sát phía sau, cậu dự định xuống lầu khóa cửa, sau đó lại lên lầu trở lại.
"Lãnh đạo.." Trương Hạ đứng ở phòng khách chờ đợi, vừa nhìn thấy lãnh đạo của mình bước xuống, hắn đã nhanh chóng bước lên trước hai bước, sau đó mới bắt đầu báo cáo chuyện gì đã xảy ra.
Quý Tử Thư đã quen thuộc với những cảnh tượng thế này từ trước, cậu nhìn cha mình đã leo lên xe mới đóng cửa, khóa trái. Vừa quay người trở lại đã nhìn thấy Khương Tuệ Ninh mặc áo trắng, mái tóc xõa ra đứng ngay sau lưng mình.
"Dì làm gì?”
"Đêm nay, cha cậu sẽ quay về không?"
Hiện tại Khương Tuệ Ninh đã tỉnh táo trở lại. Tuy cô có cảm giác Quý Thần Nham sẽ không thể nào đột nhiên muốn làm gì với cô, nếu thật sự muốn làm gì anh sẽ không đợi đến lâu như thế. Chắc chắn là vì anh tức giận nên cố ý muốn dọa cô sợ hãi mà thôi.
Nhưng Khương Tuệ Ninh không dám chắc chắn với suy nghĩ này của mình, vừa rồi nếu không có Quý Tử Thư gõ cửa, cô không đoán được tiếp theo đó sẽ như thế nào.
Nói thật thì cô rất thèm gương mặt và cơ bụng của của Quý Thần Nham, điều đó còn phụ thuộc vào việc anh không được. Nói thế nào thì đây chính là khẩu vị của cô, chiếm chút lợi nhỏ mà thôi.
Còn việc thật sự mong muốn ở phương diện kia, cô còn chưa nghĩ đến.
Dù sao biết đâu có một ngày cô có thể phải quay về.
Tóm lại cô phải cẩn thận trong việc thực hiện nghĩa vụ. Thế nhưng bị chọc giận đến mức này rồi, Quý Thần Nham thật sự không có hành động gì sao?
Quý Tử Thư thấy dáng vẻ cô hớt hải đuổi ra đến đây, đột nhiên cậu cảm thấy rất đồng tình với cô, cô phải gả cho một người chồng không thể lúc nào cũng tiết lộ hành tung được.
Đêm khuya lại đi ra khỏi nhà, cũng không biết đi bao lâu mới trở về, đây chính là cảm giác cậu đã cảm nhận được ngay từ khi còn nhỏ.
Rõ ràng thái độ rất bình thường nhưng nhìn thấy cha mình không nói lời nào, cứ thế mà rời đi, đến bản thân cậu, cậu cũng không nhịn được cảm thấy rất khó chịu. Có phải tâm trạng của Khương Tuệ Ninh cũng giống như cậu trước đây?
Cậu có nên nói đỡ một số lời gì đó với cô không? Lỡ cô không chịu được cảnh cha mình không ở nhà thường xuyên thế này, rồi lại muốn rời khỏi ngôi nhà này không?
"Cha tôi có thể sẽ không trở về nhà trong mấy ngày tới." Quý Tử Thư mới nghe thư ký Trương nói chuyện đã xảy ra ở trụ sở của bộ, phải tìm đến cha mình vào lúc nửa đêm thế này, chuyện này chắc chắn không đơn giản.
Trụ sở bên ngoài tỉnh, cha cậu đến đó chắc chắn không có khả năng chỉ đi tâm vài ngày, trước đây cũng từng có tình huống thế này, mấy ngày là còn ít, thỉnh thoảng phải mất từ một đến hai tháng mới có thể quay về nhà.
Mấy ngày tới còn không trở về sao? Cuối cùng Khương Tuệ Ninh cũng được thở phào nhẹ nhõm, trong nháy mắt giống như được sống lại. Cô sợ Quý Tử Thư nhìn ra thái độ của mình nên chỉ mím môi, gật đầu không nói gì cả. Tình hình lúc này nếu có thể tránh được mấy ngày thì hay mấy ngày, nói không chừng qua mấy ngày nửa Quý Thần Nham đã quên luôn chuyện này rồi.
Mà cô cũng đã quyết định, sau này mình sẽ cụp đuôi mà sống, tuyệt đối sẽ không dám gây ra chuyện khiến Quý Thần Nham nổi lửa giận nữa.
Quý Tử Thư thấy dáng vẻ thất vọng của cô, dù cậu không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng bỗng cảm thấy hơi thương cảm.
"Dì.." Cậu muốn an ủi cô, thế nhưng hoàn toàn không biết nói gì, cậu không giỏi an ủi người ta.
Cậu không biết sở thích của cô, thứ duy nhất cậu biết cô hẳn là rất thích tiền.
Đúng. Cô rất thích tiền. Cô thích bản thân mình có nhiều tiền. Nếu cho cô tiền, có phải cô sẽ dễ chịu hơn không? Ít nhất hiện tại cô cũng không muốn rời khỏi ngôi nhà này?