[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 99 - Chương 99: Đứng Hình

Chương 99: Đứng Hình Chương 99: Đứng HìnhChương 99: Đứng Hình

Khương Tuệ Ninh không biết có phải là vì quá an tĩnh hay không, hay là vì cái gì khác, rõ ràng lúc chơi bài bọn họ cũng là như thế này, nhưng vào giờ này phút này bỗng nhiên cô lại cảm thấy thật buồn cười, vô cùng muốn cười chứ.

Nhưng mà cô không dám, lúc này cười không phải là tội càng nặng thêm sao?

Cô chỉ có thể cắn chặt đôi môi non mềm, dùng chút đau đớn kích thích cảm giác muốn cười của mình.

Nhưng mà việc nhịn cười này lại càng làm cho người ta cảm thấy buồn cười hơn.

Cô thật sự ở trong đáy lòng cầu xin các vị chủ động một chút đi, chẳng lẽ đêm nay muốn cô đợi đến lúc hóa thành tượng La Mã mới vừa lòng sao?

Trong đáy lòng hai người khác cũng suy nghĩ như vậy, đặc biệt là dì Lưu thầm nghĩ bà làm việc nhiều năm như vậy, chưa bao giờ mệt như lúc này, sao đồng chí Khương vẫn chưa trả lời chứ, ngày thường không phải cô ấy nói nhiều nhất sao?

Quý Tử Thư cũng như vậy, dù như thế nào thì cậu cũng là người nhỏ nhất, phía trên có mẹ kế chống, không tới lượt cậu đi đầu.

Lúc này cậu phát hiện có một người trưởng bối thật sự quá tốt.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy hiện giờ dáng vẻ của bọn họ giống như là diKTV cách vách gọi mấy người phục vụ uống rượu, người vừa đến thì gặp đội phòng chống mại dâm...

Mà các cô cũng không có lỗi sai gì, nhưng dưới ánh mắt nghiêm túc của đội phòng chống mại dâm, bọn họ lại cảm thấy bản thân đã làm sai.

Lúc này ánh mắt của Quý Thần Nham quét qua quét lại mấy người các cô vài lần, giống như là đang cân nhắc xem các cô có gọi phục vụ uống rượu hay không.

"Ngày mai con không đi học?"

May là lúc mọi người đều sắp không kiên trì được nữa, Quý Thần Nham đã bắt đầu điểm danh.

Loại cảm giác này giống như mấy người bọn họ đều là học sinh kém, hôm nay thầy giáo đột nhiên bắt đầu rút thăm điểm danh trả lời câu hỏi.

Khi phát hiện mình không bị chọn, ở sâu trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sau đó lập tức dựng lỗ tai lên nghe thử học sinh kém kế bên trả lời như thế nào.

"Ngày mai nghỉ ạ." Quý Tử Thư đứng thẳng người, nhưng lại không dám ngẩng đầu lên.

Đáp án thường thường đúng quy củ, nói như chưa nói.

Cảm thấy thầy giáo lại muốn bắt đầu điểm gọi người tiếp theo.

Dì Lưu thật sự không nhịn được, nếu bà lại không hành đồng thì chắc chắn bộ xương già này sẽ gãy ở chỗ này.

"Đồng chí Quý đã về rồi, cậu ăn cơm không?"

Lúc bà nói chuyện, tờ giấy theo hơi thở bay lên phấp phới như con bạch tuộc đang dữ tợn tung múa.

Có lẽ là dì Lưu dán đầy giấy trên gương mặt quá kỳ quái, Quý Thần Nham thế mà lại hơi lùi về sau một chút, nhưng mà không quá rõ ràng.

Bởi vì Khương Tuệ Ninh đứng ở trên cao nên đã nhìn thấy rất ão, cô muốn cười nhưng đã cố nhẫn nhịn.

"Ăn rồi." Giọng nói của Quý Thần Nham không đao động quá lớn, nghe không ra cảm xúc: "Thu dọn sạch sẽ gương mặt trước đi." Anh nhìn dáng vẻ kỳ kỳ quái quái của cả nhà, cảm thấy giống như là đang nói chuyện với một đống giấy tinh.

Anh nói chuyện là nhìn ve hướng Quý Tử Thư, nhưng mà cả nhà đều như nhận được mệnh lệnh, tất cả yên lặng không một tiếng động vùi đầu gỡ những tờ giấy trên gương mặt.

Tốc độ của Quý Tử Thư là nhanh nhất, rất nhanh đã dọn sạch gương mặt mình.

Trên mặt Khương Tuệ Ninh dán nhiều, sau khi để lộ gương mặt ra thì bắt đầu cúi đầu tìm giày của mình. Lúc này vị trí của cô thật sự quá cao, đặc biệt dễ thấy, phải chạm chân xuống đất mới có cảm giác an toàn. Quý Thân Nham nhìn dáng vẻ tìm kiếm khắp nơi của cô, lại nhìn đôi giày ở dưới bàn, anh hơi nhích bàn lên một chút nhặt dép và đặt trước sô pha giúp cô.

"Cảm ơn." Khương Tuệ Ninh liếc nhìn Quý Thần Nham một cái, vội vàng nhảy xuống sô pha.

Ngay lúc cô bước xuống, anh còn vươn tay ra đỡ cô một chút.
Bình Luận (0)
Comment