[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 98 - Chương 98: Bắt Tại Trận

Chương 98: Bắt Tại Trận Chương 98: Bắt Tại TrậnChương 98: Bắt Tại Trận

"Đang làm gì vậy?"

Quý Thần Nham vừa vào nhà đã cảm thấy mọi người giống như bị điểm huyệt, đứng yên bất động, ngay cả hô hấp cũng như ngừng lại.

Nhìn mấy thứ kỳ quái trên gương mặt bọn họ, anh thế mà lại không đoán được vừa rồi bọn họ đang làm øì.

Giọng điệu nói chuyện của anh rất giống với thây giáo, làm Khương Tuệ Ninh có loại cảm giác như không nghiêm túc học tập tiết tự học buổi tối, thầy giáo đột nhiên xuất hiện bắt lấy các cô đang nói chuyện phiếm vậy.

Giọng điệu phảng phất như cho bọn họ cơ hội tự mình kiểm điểm.

Khương Tuệ Ninh sẽ kiểm điểm sao? Hiển nhiên là không, lúc này người nào mở miệng trước thì người đó chính là kẻ ngốc.

Cô không nói chuyện, hai người khác cũng không nói chuyện.

Dì Lưu nghĩ là dù sao hôm không thể là tôi nói chuyện trước, hôm nay phải là hai chủ nhân nói chuyện trước mới đúng.

Quý Tử Thư lại nghĩ là Khương Tuệ Ninh chính là vợ của cha mình, chắc chắn sẽ càng thích hợp nói chuyện hơn mình. Đương nhiên trong lòng Khương Tuệ Ninh cũng có suy nghĩ của mình, ở đây dì Lưu lớn tuổi nhất, cần nói cũng phải là bà ấy nói trước.

Nếu luận theo thân sơ thì Quý Tử Thư chính là con trai của Quý Thần Nham, cậu cũng có thể là người nói chuyện trước.

Ba người cứ như vậy không hẹn mà cùng chờ một con chim đầu đàn bay ra trước.

Yên tĩnh giống như sao trời đêm khuya, đôi mắt cũng không dám chớp nhiều một chút.

Quý Thần Nham khom lưng nhặt trái cây trong lúc hoảng loạn vừa rồi bị làm rớt xuống lăn đến bên chân mình, cũng không nói chuyện.

Trần Huy thì càng không thể đánh vỡ bầu không khí yên lặng và quỷ dị vào lúc này được. Nhưng mà cậu yên lặng duỗi tay ra, không tiếng động nhận lấy quả táo bị lãnh đạo cầm trong tay.

Sau đó dùng đôi tay nâng quả táo đặt ở ngang bụng, đứng ở một bên, nhìn ba người ngây ra như phỗng.

Trên mặt bọn họ đều dán đầy giấy màu trắng, tầng tầng lớp lớp, Quý Tử Thư còn đỡ hơn một chút, vừa rồi trong lúc hoảng loạn cậu có kéo xuống một chút, tốt xấu gì cũng để lộ ra hoàn chỉnh đôi mắt và cái mũi.

Một cơn gió đem chen vào từ cửa sổ trong phòng bếp, hình như cũng rất tò mò về bọn họ, nghịch ngợm thổi qua gương mặt bọn họ, vén những tờ giấy này lên, lột ra nhìn xem.

Tờ giấy gần như đã che đậy tất cả biểu cảm trên gương mặt bọn họ, cũng không viết dưới những tờ giấy đó sẽ là biểu cảm gì.

Theo tờ giấy tung bay, mấy người bọn họ trông như giấy thành tinh, à, đúng rồi, Quý Tử Thư thì giống nửa yêu, bởi vì cậu vẫn còn có thể nhìn ra hình người.

Không khủng bố, nhưng thật sự rất buồn cười.

Trần Huy sử dụng sức chịu đựng mà hắn được huấn luyện khi mới vào bộ đội năm đó, không chế cơ bắp trên gương mặt và xúc động muốn cười.

Cố gắng hết sức bình sinh làm mình trông bình tĩnh không có một chút gợn sóng.

Lúc này Khương Tuệ Ninh đứng ở vị trí cao nhất. Vừa rồi cô mới thắng bài, kích động đến mức nhảy lên đứng trên ghế sô pha.

Quý Thần Nham đột nhiên vào nhà, cô hoảng loạn không tìm thấy dép lê, không thể kịp thời đi xuống đất.

Tuy rằng cô đã cúi đầu nhưng vẫn có thể rõ ràng thấy được dì Lưu ở bên tay trái và Quý Tử Thư ở bên tay phải.

Bọn họ cũng là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không chút sứt mẻ, giống như hai bức tượng điêu khắc, tờ giấy trắng bị gió đêm thôi qua đang tung bay trên gương mặt bọn họ. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment