Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 121 - Chương 121.

Chương 121. - Chương 121. -

Vương Bảo Trân rất tự nhiên lại gần xem bọn họ mua được cái gì, cũng hỏi giá từng cái: "Cái cối giã tỏi này chợ chúng ta cũng có, hai con mua bị đắt hơn năm phân tiền đấy.”

"Sữa lúa mạch này mua hết bao nhiêu? Có dễ mua được không?”

"Sao lại mua len nữa, không phải con đã đan cho Khai Tử một cái áo len rồi sao?"

Tống Nguyệt Minh thản nhiên cười: "Cái kia để cho anh ba mặc đi, con lại làm cho Vân Khai cái khác.”

Áo len đã đan xong mang đi tặng người khác, cũng không giấu mọi người được mà cô cũng không có ý định sẽ lén lút vậy, tặng Ngụy Xuân Hoa chiếc áo len này chủ yếu là vì bịt miệng mẹ chồng đồng thời kiểm tra thử luôn thái độ của những người này.

Mà Vương Bảo Trân nghe cô nói xong liền muốn xị mặt xuống, sợi len đắt tiền như vậy mà không để lại cho chồng mình mặc, đúng đó là anh trai ruột, nhưng nhà mẹ còn anh trai nào nữa thì liên đưa tiếp sao? Giờ con dâu ai nấy đều chu cấp cho nhà mẹ đẻ vậy à?

"Anh ba của em ấy không ở nhà ăn tết được, không có gì nhiều để tặng, giờ tặng một cái áo len cũng không tính là nhiều." Vệ Vân Khai mở miệng giải vây cho cô.

Tống Nguyệt Minh hơi ngạc nhiên, cười cầm lấy cuộn len màu hồng: "Đúng lúc con đang rảnh, có thời gian để đan áo len, để con mua thêm len đan cho Xuân Hoa một cái áo, mẹ xem có được không?”

Vương Bảo Trân vô thức nói: "Không phải mẹ không cho con mua, Xuân Hoa vẫn có quần áo để mặc..." Thật ra, bà vốn định mua chút len để Tống Nguyệt Minh làm một bộ cho Ngụy Xuân Hoa ăn tết.

"Thêm một bộ cũng không phải là nhiều, Xuân Hoa đã trưởng thành rồi cũng nên mặc thêm quần áo mới.". Trên Ngụy Xuân Hoa còn hai chị, lâu nay chỉ mặc lại quần áo cũ của các chị gái không mặc nữa, nhìn qua rất mộc mạc.

Lúc này Vương Bảo Trân hoàn toàn không còn gì để nói, cũng không xem qua những thứ còn lại nữa, sờ nhẹ sợi len mềm mại kia, cười hiền từ. So với hai con dâu khác, đứa này ngược lại rất biết phải trái.

"Đây là sữa lúa mạch bà nội muốn. Bà nội đã dậy chưa ạ, hay là bây giờ con đưa vào cho bà luôn?"

Vương Bảo Trân cũng nhận lấy: "Bà nội chắc vẫn đang ngủ, để lát nữa ăn cơm xong mẹ sẽ đưa cho bà. Này hết bao nhiêu tiền, để mẹ trả.”

Tống Nguyệt Minh cười nhẹ, cô thích người có chừng mực, lắc đầu nói: "Mẹ, đây coi như chúng con đang hiếu kính với bà nội, chỉ là một hộp sữa thôi mà.”

"Vậy cũng không được."

Vương Bảo Trân nói xong liền lấy tiền ra, Vệ Vân Khai cũng từ chối, Tống Nguyệt Minh ngăn bà lại: "Mẹ, bọn con quên mua tỏi, mẹ cho con chút tỏi là được. ”

"Tỏi có đáng nhiêu tiền chứ, hầy, thôi được, về sau không thể làm vậy nữa, chúng ta không thể chiếm tiện nghi của các con được."

"Dạ vâng."

"Hai con về rồi thu xếp đồ đạc trước, buổi trưa mẹ sẽ nấu thêm cơm, hai con đến đây ăn luôn."

Nếu lại từ chối thì có vẻ quá khách sáo và xa cách, Tống Nguyệt Minh liền đồng ý. Mở cửa nhà mình ra, xách túi lớn, túi nhỏ vào trong phòng, thu dọn lại đồ đạc, đồ của nhà bếp thì đưa vào phòng bếp. Trong nhà giờ thêm nhiều đồ như vậy, như đang tích đồ vậy, tự nhiên cô thấy cũng vui.

Vệ Vân Khải không muốn quấy rầy niềm vui của cô, anh rót hai ly nước sôi, để nguội rồi từ từ uống. Sau khi Tống Nguyệt Minh thu dọn xong, cũng uống một ngụm nước anh vừa rót, nước vẫn còn hơi nóng.

"Mà này, bà nội đều thích nằm ở trong phòng mỗi ngày sao?"

Vệ Vân gật đầu: "Lúc ở nhà, bà gần như ăn xong rồi đi ngủ, khi đến ở nhà cô ba thì có giúp chút việc.”

Tống Nguyệt Minh uống thêm ngụm nước, Ngụy lão thái đã tuổi này rồi, bà không làm việc thì cũng không ai dám nói bà, nhưng bà không giúp đỡ cho nhà con trai mà khi đến nhà con gái lại làm việc, làm mọi người nghi ngờ hẳn có uẩn khúc gì đó.

"Tại sao vậy?"

"Vì chú út đã mất nên trong lòng bà nội cảm thấy do cha chăm sóc không tốt, mấy năm nay bà vẫn luôn trách cha."

Chuyện này thật vô lý, Tống Nguyệt Minh gặp qua thím nhỏ của nhà họ Ngụy, bởi vì góa chồng cộng thêm nuôi con nên trông già đi rất nhanh, nhưng đứa cả trong nhà lớn hơn đứa út là mười tuổi, chứng tỏ lúc chú nhỏ của nhà họ Ngụy chết, ít nhất cũng hơn ba mươi tuổi. Một người hơn ba mươi tuổi còn cần anh trai chăm sóc?

Bình Luận (0)
Comment