Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 272 - Chương 272.

Chương 272. - Chương 272. -

Tống Nguyệt Minh chỉ chỉ vào một trong những bức ảnh cô chụp trên Vạn Lý Trường Thành: "Đây, nhìn này, hai tấm đều là chụp cùng ngày.".

Lý Giai Giai tin ngay lập tức, bên cạnh cô ấy còn có hai ba bức ảnh về những cô gái thời thượng, đội mũ chống nắng, mặc váy và đi giày cao gót, tự tin bước đi ở đầu đường thành phố lớn.

Đây là mỹ nữ mà Tống Nguyệt Minh đã chụp, cô ấy thương lượng với cô để đem ảnh chụp treo trên tường, đồng thời hỏi địa chỉ của người đó, sau khi chụp ảnh xong, liền đem ảnh mới chụp in ra gửi một bản cho người ta.

Lý Giai Giai đi học ở nơi khác, vừa lúc trở về nhà, đang nhàm chán đi dạo ở cửa hàng bách hóa, chuẩn bị đi ra tìm bạn học thì bất ngờ nhìn thấy một tiệm chụp ảnh ven đường, từ cửa vào nhìn rất sạch sẽ, ở bên trong có một người phụ nữ trẻ đang ngồi, cô ấy liền không kìm được mà đi đến bên cửa hỏi một câu.

Hơn nữa, chủ tiệm này nói chuyện rất dễ nghe, Lý Giai Giai nhìn những bức ảnh trên tường liền cảm thấy hào hứng.

“Chờ một chút, tôi còn một người bạn cũng muốn chụp ảnh cùng, tôi gọi cậu ấy đến được không?”

Tống Nguyệt Minh cũng không vội, mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là được.”

Lý Giai Giai gật đầu rồi liền đi ra ngoài, Tống Nguyệt Minh lại ngồi lên ghế mây đan áo len, áo len của trẻ nhỏ phải hở vai, may hai cúc áo để dễ cởi ra mặc vào, cô chưa thành thạo lắm nên rất cẩn thận.

Không bao lâu sau thì nghe tiếng bước chân, cô ngẩng đầu mỉm cười, chính là cô gái trẻ vừa nãy, còn dẫn thêm một cô gái cùng tuổi, cô gái này ăn mặc đẹp hơn, mang một chiếc váy dài, thắt tóc hai bím, tay đeo đồng hồ, lúc cười lên còn có hai lúm đồng tiền.

Lý Giai Giai chỉ cho Tô Diệu Vũ bức ảnh trên tường: “Cậu thấy chị ấy chụp thế nào? Có phải rất đẹp không?”

Tô Diệu Vũ nhìn kỹ: “Nhìn đẹp thật.”

Nhất là phong cách chụp rất khác thường, cô ấy đã đến thủ đô một lần, lúc du lịch cũng chụp ảnh rồi rửa ảnh, căn bản không thể nào so sánh được với khí chất tráng lệ trên tường, lúc rửa ảnh cảm nhận cũng tốt, thoạt nhìn rất lành nghề, cũng có thể nói là chuyên nghiệp.

“Có thật là chị chụp không?” Tô Diệu Vũ hỏi vấn đề tương tự.

Lần này không cần Tống Nguyệt Minh trả lời mà Lý Giai Giai đã giải thích, lúc này hai người đang muốn chụp ảnh, nhưng chụp như thế nào mới là vấn đề.

“Mọi người chụp ảnh ở đây hết bao nhiêu tiền?”

“Một tấm hai đồng, phim ảnh sẽ đưa cho em, nhưng chị vừa mở tiệm nên sẽ có ưu đãi, chụp ba tấm thì một đồng tám một tấm, sáu tấm trở lên thì còn một đồng sáu, mười tấm trở lên còn một đồng năm, giá trong mười ngày đều như nhau.”

Giá này không rẻ, chỉ rẻ hơn một chút so với những tiệm ở thành phố lớn, Lý Giai Giai có hơi động lòng, cô ấy đã chụp ảnh bên ngoài hai, ba lần, kết quả cũng rất bình thường, còn ở đây thì đẹp hơn những nơi khác.

“Miêu Miêu, cậu muốn chụp không?”

Tô Diệu Vũ suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Chụp, để mình thử xem thế nào, hình của chị chừng nào mới có thể lấy được?”

Tống Nguyệt Minh suy nghĩ: “Chắc là một tuần.”

Cũng không thể ngày nào cũng quay đi quay lại trong phòng tối để chụp hai, ba bức ảnh, một tuần rửa ảnh một lần là được.

Tô Diệu Vũ có hiểu biết sơ về những thứ này, đuổi theo hỏi: “Những bức ảnh này là chị rửa sao? Hay là giao cho người khác rửa?”

“Chị đến rửa, em yên tâm, nếu rửa ảnh không rõ ràng hay có bóng đen thì chị sẽ tặng ảnh miễn phí, không lấy tiền.” Cơ bản thì đạo đức nghề nghiệp vẫn còn.

Hai người đã yên tâm, bắt đầu hỏi chụp ảnh như nào, ở đâu.

Tống Nguyệt Minh dọn dẹp một chút, chỉ vào tấm gương lớn bên cạnh: “Hai em xem có muốn chải tóc không thì chải lại một chút, chúng ta chụp ở phòng bên cạnh.”

Chiếc gương lớn được lau rất rõ, chiếc lược đặt bên cạnh cũng sạch sẽ tinh tươm, hai cô gái ưa sạch sẽ vốn không định dùng đồ bên ngoài, nhưng nhìn vậy cũng không nhịn được mà sửa soạn cho bản thân xinh đẹp hơn chút.

Tống Nguyệt Minh mở cửa một căn phòng khác ra, nếu không có gì ngoài ý muốn thì cô sẽ sử dụng bối cảnh trong phòng, cô thu dọn phông nền, bật đèn lên, bên cạnh còn có một chiếc tủ nhỏ đựng một số đồ dùng dự bị, nón che nắng, kính mắt hay hoa giả các loại.

Bình Luận (0)
Comment