Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 297 - Chương 297.

Chương 297. - Chương 297. -

Vương Quế Chi không dám nhiều lời, mẹ chồng đã đứng ở trước cửa nhà rồi, cô ta đành phải tăng tốc đi về nhà. Dương Mẫn hơi dừng bước chờ Tống Bách Hằng ở phía sau, cùng nhau về nhà.

Tống Nguyệt Minh đưa một xấp ảnh cho Hạ Mai Hương, Hạ Mai Hương tỉ mỉ xem qua một lượt, cuối cùng hài lòng gật đầu: “Chụp cũng ổn đấy.”

Bà ta thực sự nhìn không ra Tống Nguyệt Minh còn có bản lĩnh như vậy.

Dương Mẫn ôm lấy con trai cho bú sữa, thuận tiện ghé tai nghe động tĩnh phía nhà Tống Thụ Lễ ở đối diện. Đợi cả nửa giờ cũng không thấy động tĩnh gì mới cười cười an tâm. Đôi vợ chồng nhỏ người ta vừa mới kết hôn không phải chỉ một hai câu là có thể châm ngòi li gián được, cô ta suy nghĩ nhiều rồi.

Nhà Tống Thụ Lễ ở đối diện.

Vương Quế Chi rụt ở trên giường che mặt, lỗ tai vang tiếng ong ong, cô ta vừa về đến nhà đã bị mẹ chồng trừng mắt nhìn vài lần, vừa vào trong phòng đã bị Tống Thụ Lễ tát cho hai cái vào mặt , ngay cả một câu cũng chưa kịp nói.

Người đàn ông này lòng dạ thực sự độc ác! Không bằng một góc của Tống Bách Hằng!

Nhưng cô ta vừa mới kết hôn, còn muốn tiếp tục sống qua ngày nên không thể bị đánh đuổi về nhà mẹ đẻ được. Mẹ của cô ta khẳng định không muốn cô ta bị đuổi trở về, cô ta chỉ có thể nước mắt lưng tròng túm lấy Tống Thụ Lễ thấp giọng năn nỉ: “Thụ Lễ, sao anh lại đánh em? Anh chỉ vì nghe một câu nói của Tống Nguyệt Minh liền đánh em, vì sao lại vậy?”

“Hừ, người ta chỉ nói đúng một câu cũng không sai, nhưng đôi mắt này của tôi cũng không phải dùng để trút giận, cô đã làm gì cô cho rằng tôi không biết? Cô đã kết hôn với tôi rồi còn tơ tưởng tới Tống Bách Hằng, sao cô không gả cho anh ta luôn đi?"

“Thụ Lễ, anh đổ oan cho em rồi. Em đã là vợ của anh, sao có thể tơ tưởng tới người ta? Em chỉ là muốn nhìn xem ảnh chụp của Dương Mẫn đẹp hay không thôi!”

“Vậy sao trước đây cô chỉ hỏi tôi chuyện của Tống Bách Hằng?”

“Là Tống Nguyệt Minh kêu em hỏi. Cô ta thích Tống Bách Hằng thường xuyên tới nhà cô ta, không phải anh cũng từng thấy qua sao? Em mỗi ngày đều nịnh bợ cô ta, giúp cô ta hỏi những chuyện thế này, em cũng đâu có muốn hỏi.”

Tống Thụ Lễ hoài nghi liếc nhìn cô ta một cái, đột nhiên nhớ tới còn có chuyện như vậy. Trước kia Tống Nguyệt Minh thường xuyên tới nói chuyện cùng Hạ Mai Hương, chẳng lẽ thật sự là hắn đổ oan cho cô ta rồi?

“Em thực sự thật không có hai lòng. Thụ Lễ, hai ta vừa mới kết hôn, em đối xử với anh như thế nào chẳng lẽ anh không biết sao?”

Vương Quế Chi ẩn tình mang theo vẻ khiếp sợ. Quần áo mùa hè mỏng manh, quần áo cô ta không chỉnh tề, rất dễ dàng nhìn ra dáng người, Tống Thụ Lễ ăn rồi biết vị, nghĩ đến vẻ đẹp tuyệt diệu kia, thái độ cũng trở nên mềm mỏng. Hắn thầm nghĩ kể cả Vương Quế Chi có hai lòng thì cô ta cũng không dám làm gì, vì thế thu lại dáng vẻ giận dữ, chỉ thẳng vào chóp mũi cô ta nói: "Nếu như cô mà để cho tôi phát hiện ra, tôi nhất định sẽ trừng phạt cô thật nặng, đánh chết cô!”

“Thụ Lễ, người ta đều nói lâu ngày sẽ thấu lòng người, em như thế nào từ từ rồi anh sẽ biết!”

Đây là một điều khác mà Tống Thụ Lễ thích ở Vương Quế Chi, cô ta nói chuyện điềm đạm, giống với những thanh niên tri thức trên trấn sống ở trong thôn trước kia.

Tống Thụ Lễ không đồng tình cũng không phủ định, thu dọn quần áo đi ra ngoài để lại Vương Quế Chi ngã ngồi xuống giường, vuốt hai má nóng rát âm thầm rơi lệ. Sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta sống tốt hơn hai người kia, Tống Nguyệt Minh không khách khí với cô ta, vậy thì cô ta cũng không cần khách khí với Tống Nguyệt Minh.

Cô ta thật muốn chờ xem nếu như chồng của Tống Nguyệt Minh biết Tống Nguyệt Minh từng thích Tống Bách Hằng thì sẽ có thái độ như thế nào. Cũng nên để cho Tống Nguyệt Minh nếm thử cảm giác bị người ta đánh, dựa vào đâu mà Tống Nguyệt Minh có thể yên bình thảnh thơi trở thành người thành phố chứ? Không có nhà mẹ đẻ che chở, Tống Nguyệt Minh cho dù bị đánh cũng phải chịu đựng!

Vệ Vân Khai tan tầm trở về nhà liền phát hiện Tống Nguyệt Minh không vui vẻ lắm, thuận miệng hỏi một câu: “Làm sao vậy?”

Bình Luận (0)
Comment