Thập Niên 80 Tiểu Kiều Thê ( Dịch )

Chương 89 - Chương 89.

Chương 89. - Chương 89. -

"Được rồi, bây giờ nói gì cũng vô dụng, Nguyệt Minh đã đính hôn, ta thấy Vân Khai cũng tốt mà!" Tống Vệ Quốc cũng không muốn con gái ông làm mấy chuyện lung ta lung tung, hủy hôn với Vệ Vân Khai để đi nịnh nọt tên cục trưởng gì đó.

Hoàng Chi Tử gật đầu: "Đúng vậy!"

Đính hôn rồi lại hủy hôn, chuyện này không phải là không có, cứ kéo dài một hai năm không cho chọn ngày là được, nhưng bọn họ sẽ không vì một câu nói của Tống Vệ Lan liền từ bỏ con rể hiện tại.

Tống Vệ Lan mất hứng nói: "Tùy các ngươi đi, ta chỉ muốn Nguyệt Minh sau này sống tốt một chút thôi, không cần xuống ruộng làm nông, Nguyệt Minh nếu muốn tìm công việc trong thành còn không phải một câu nói của người ta thôi sao?"

Hai người Tống Vệ Quốc đều không nói tiếp, Tống Nguyệt Minh xoay người chơi với Đại Bảo.

Lần này thật đúng là một đám người cùng nhau ăn cơm, chia làm hai bàn mới ngồi xuống bắt đầu ăn, Lâm Tú Phương còn qua nhà hàng xóm mượn thêm vài băng ghế, nếu không sẽ không đủ chỗ ngồi.

Bữa cơm ồn ào náo nhiệt đi qua, các anh họ chị dâu họ lục tục dẫn con cái về nhà, Tống Nguyệt Minh cũng muốn về nhà, ai ngờ Tống Vệ Lan thừa dịp không ai chú ý kéo Tống Nguyệt Minh vào trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Nguyệt Minh, mới vừa nãy cô không có nói dối, không phải con nói không muốn sống ở nông thôn sao, hiện tại có một cơ hội tốt như vậy, nếu con không đồng ý cuộc hôn nhân hiện tại, cô sẽ giới thiệu cho con, bảo đảm có thể thành công."

Giữa trưa Tống Vệ Lan ăn tỏi, mở miệng nói chuyện đều mang theo mùi hương khó chịu, Tống Nguyệt Minh lùi người về phía sau, quyết đoán từ chối: "Cô, hiện tại con vô cùng tốt, người ta là người thành phố, con trèo cao không nổi."

"Lần trước con cũng không nói với ta như vậy —— "

"Khi đó con còn nhỏ không hiểu chuyện nên tùy tiện nói một chút, cô đừng đem nó thành sự thật."

Một câu nói liền chặn họng Tống Vệ Lan, bà chỉ có thể thở phì phò rời đi.

Về đến nhà, Tống Nguyệt Minh kể chuyện này cho Hoàng Chi Tử nghe, Hoàng Chi Tử tránh sau lưng Tống Vệ Quốc nhỏ giọng nói: "Nếu không có lợi ích gì, người như cô út con sao có thể tìm cuộc hôn nhân tốt như vậy cho con chứ? Con người của cô ta như thế nào mẹ rất rõ ràng."

"Mẹ, mẹ nói cho con nghe một chút đi."

Hoàng Chi Tử ngẫm lại con gái cũng lớn rồi, có chuyện gì cũng không cần phải giấu cô.

"Trước khi dượng út của con và cô út kết hôn thì đã có người yêu, lúc đó dượng út có công tác tại đồn công an dưới quê đồn, cô út con theo ông nội con đi làm chút chuyện, không biết như thế nào lại quen biết với dượng út con, kết quả là cô út con mang thai, trực tiếp làm ầm ĩ tới trong nhà dượng út, nói là nếu không để cho hai người họ kết hôn sẽ đem chuyện này nói ra ngoài, nói dượng út con cưỡng gian con gái nhà lành, dượng út con đành mau chóng hủy hôn với người yêu, cưới cô út con."

Tống Nguyệt Minh im lặng hồi lâu, kế hoạch lúc trước của nguyên thân vô hình trung là đang lặp lại kịch bản đã biểu diễn thành công của cô út.

"Lúc trước mẹ đã nói với con, cô út con rất là lắm mưu nhiều kế, cô cả con xem như là người thành thật, về sau con đừng gần gũi với bà ta quá, nhưng nhà của bà ta ở trong thành, quan hệ tốt một chút cũng không có chỗ xấu." Hoàng Chi Tử không phải muốn nhờ vả em gái chồng hỗ trợ điều gì, nhưng trong nhà có người ở trong thành, lại có quan hệ với cục công an, về sau ai muốn làm gì đều phải ước lượng chút hậu quả.

Tống Nguyệt Minh gật gật đầu, Hoàng Chi Tử cảm thấy cô đã nghe lọt tai, liền xoay người đi làm việc.

Thu xong lúa mạch, nhổ gốc nhổ rạ cắt rơm, phải dùng sàng phân loại tiểu mạch thêm lần nữa, đậu và đậu phộng cũng làm như thế, thôn dân bận rộn, làm việc hừng hực khí thế ngất trời, chờ thu hoạch vụ thu vừa qua, mỗi nhà liền có thể được phân lương thực, có thể không vui sao?

Trong thôn còn trồng hơn mười mẫu bông, trực tiếp chặt xuống, chất ở sân đại đội, chờ khi bông nở, lại lần nữa thu hoạch bông, khoai lang sau khi phơi sương là ăn ngọt nhất ngon nhất, chờ bới khoai lang từ trong đất ra, phân phát theo số định mức của mỗi hộ gia đình, từng nhà đều bận rộn bỏ khoai lang vào trong hầm, những thứ này là lương thực dành cho n một mùa đông, tuyệt đối không thể bị đông lạnh hỏng a.

Bận rộn xong xuôi hết thảy, trong nhà có lương thực, ruộng đã trồng lúa mì vụ đông, trải qua vài tháng vất vả, thôn dân rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi, không cần ngày ngày xuống ruộng làm việc, trong thôn lập tức náo nhiệt hơn rất nhiều, mỗi ngày, nhà họ Tống đều có người tới thăm, nhìn xem đồ cưới của Tống Nguyệt Minh, Hoàng Chi Tử mời đến một người khéo tay, nhờ hỗ trợ dệt cho Tống Nguyệt Minh hai tấm nệm vải bông.

Bình Luận (0)
Comment