Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1022

Tiền Siêu và Lý Tử Hằng nghe được anh ấy nói mình là công an, sốt ruột nói: “Còn có người bị nhốt bên trong! Đồng chí công an, các anh mau đi vào cứu người đi!”

Ngọn lửa ở khu vực phía sau của khách sạn đã lao lên đến nóc nhà, vô cùng đáng sợ.

Lưu Vĩ lập tức hỏi: “Bọn họ bị nhốt ở vị trí nào? Mấy người?”

“Hai người, một nam một nữ, lúc đi ra ngoài thì bọn họ bị tách ra khỏi chúng tôi.” Lý Tử Hằng nhanh chóng khai báo.

Gương mặt Lưu Vĩ vô cùng nghiêm túc, anh ấy đã bảo Thường Ngôn liên lạc với trong đồn đưa trang bị đến, hiện tại cháy lớn như thế, không có trang bị thật sự không thể đi vào cứu người được.

Tiền Siêu liên tục thúc giục: “Đồng chí công an, các cậu mau đi vào cứu hộ đi, nếu còn chờ nữa chỉ sợ sẽ không kịp rồi.”

Lưu Vĩ còn sốt ruột hơn hai người bọn họ, hơn nữa anh ấy có dự cảm, ngọn lửa lớn này chắc chắn có dính líu đến Trịnh Toàn Cường.

Ngàn phòng vạn phòng, lại không thể nào ngờ được rằng Trịnh Toàn Cường sẽ phóng hỏa!

Hiện tại anh ấy cũng không biết nên hi vọng Diệp Ninh vẫn còn ở bên trong khách sạn hay là nên bị Trịnh Toàn Cường bắt đi nữa.

“Pằng!”

Đột nhiên trong khách sạn vang lên tiếng súng, là tất cả mọi người đều khiếp sợ mở to mắt.

Bọn họ nghe lầm rồi sao?

TBC

Tại sao trong khách sạn lại vang lên tiếng s.ú.n.g chứ?

Lưu Vĩ đột nhiên ý thức được gì đó, con ngươi kịch liệt co rút lại.

Trong lúc những người khác còn chưa kịp phản ứng lại, một mình anh ấy đã xông vào bên trong căn nhà gần như đã bị ngọn lửa nuốt chửng.

“Đội trưởng Lưu!” Các công an khác đang ở tại chỗ ổn định trật tự đều sốt ruột, nhìn Lưu Vĩ nhanh chóng biến mất trong làn khói, ngoại trừ sốt ruột ra thì cũng không còn cách nào khác.

Khi tất cả mọi người đang nghi ngờ đó có phải là tiếng s.ú.n.g không thì ngay sau đó tiếng s.ú.n.g thứ hai đã vang lên.

Xung quanh lại trở nên hỗn loạn.

Ngay từ đầu chỉ là khách sạn cháy, mấy người chạy ra ngoài còn có thể đứng lại ở nơi đó, nhưng mà hiện tại rõ ràng đã không phải như thế.

 

Người nhát gan lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.

Mặt của Tiền Siêu và Lý Tử Hằng đều tái nhợt, lòng nóng như lửa đốt. Tuy rằng bọn họ không rõ rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.

Có người lo lắng, đương nhiên cũng có người âm thầm vui sướng.

Chẳng hạn như Hạ Linh Vân, cô ta vừa mới khôi phục lại, nghe được Diệp Ninh còn chưa chạy ra, thật sự là không thể khống chế được mà có chút hả hê sung sướng.

Nếu tối nay Diệp Ninh thật sự c.h.ế.t trong cơn hỏa hoạn này, huy hoàng vừa mới bắt đầu cũng đã là kết thúc.

Hiện tại còn nghe được bên trong có tiếng súng, cơ hội sống sót của Diệp Ninh đã cực kỳ bé nhỏ.

Mười phút sau, lính cứu hỏa và công an đã chạy đến nơi, bắt đầu căng dây cách ly.

Lính cứu hỏa và công an lần lượt đi vào.

Lửa cháy quá lớn, tình hình bên trong lại không rõ, để bảo đảm sự an toàn của những người khác, mọi người đều phải rút lui cách xa khách sạn mấy chục mét.

Khách sạn kinh thành cũng là một trong những khách sạn lớn nhất kinh thành, nó cháy lại càng khiến cho càng nhiều người chú ý.

Trong lúc nhất thời, các dân chúng cũng tụ tập đến xem.

Hai mươi phút sau cuối cùng cũng dập tắt được lửa.

Thần kinh của Tiền Siêu và Lý Tử Hằng vẫn luôn căng chặt, nhìn lính cứu hỏa liên tục ra ra vào vào, nhưng mãi vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ninh và Vương Kim đâu.

Hai người đều không nói gì, trong lòng đã có dự cảm chẳng lành.

Mãi đến khi Lưu Vĩ dính đầy khói bụi từ bên trong đi ra, bọn họ thật sự cảm thấy sắp thở không nỗi rồi.

Chỉ có một mình Lưu Vĩ đi ra ngoài, điều này có nghĩa là gì, không cần nói cũng biết.

Ngực Lưu Vĩ phập phồng kịch liệt, cánh tay có vết bỏng, nhưng so với mấy thứ này thì sắc mặt của anh ấy mới là thứ đáng sợ nhất.

Không đợi anh ấy nói gì, đã có lính cứu hỏa nâng mấy cái xác đi ra.

Vô cùng đáng sợ...

 
Bình Luận (0)
Comment