Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1024

“Rốt cuộc các anh là ai? Vì sao lại muốn bắt cóc chúng tôi?” Diệp Ninh lạnh giọng chất vấn.

Ít nhất phải biết được mục đích của đối phương trước đã, bọn họ muốn trả thù, hay là muốn tiền?!

“Câm miệng!” Người đàn ông ngồi trên ghế phụ giống như hung thần ác sát, s.ú.n.g nhắm thẳng vào đầu của Diệp Ninh.

Lần này bọn họ thiệt thòi to, mười mấy anh em cùng nhau đi ra ngoài, cuối cùng không ngờ chỉ còn lại hai người bọn họ.

Nếu không phải dựa vào cái thứ đồ chơi trong tay, chỉ e là bọn họ cũng tiêu đời rồi.

Tên kia dùng ánh mắt âm u nhìn về phía Vương Kim.

Chính cái tên mập trông vô cùng bình thường này làm bọn họ tổn thất nặng nề.

Diệp Ninh cảm nhận được sát ý của đối phương, trực tiếp cản ở trước người Vương Kim.

“Mục tiêu của mấy người là tôi, nếu anh ấy chết, tôi cũng không sống một mình!”

Cô hoàn toàn không xác định hai người bọn họ có để ý đến sự sống c.h.ế.t của cô hay không, nhưng mà cô cũng không thể trơ mắt nhìn Vương Kim vì cô mà c.h.ế.t được.

Lúc này Vương Kim lại lên tiếng châm chọc: “Diệp Ninh, đừng sợ đám vô dụng kia... Nếu không phải tôi bị trúng đạn, tôi xử bọn họ... dễ như ăn bánh...”

Diệp Ninh không biết vì sao anh ấy còn muốn chọc giận bọn họ, cho nên quyết định im lặng.

Quả nhiên, đối phương bị Vương Kim kích thích, đẩy Diệp Ninh ra, để họng s.ú.n.g lên đầu của Vương Kim.

“Tìm chết! Chỉ cần tao nhúc nhích đầu ngón tay một cái là có thể tiễn mày đi gặp Diêm Vương ngay!”

“A, ha hả... Khụ khụ khụ!” Vương Kim vừa cười vừa ho, rõ ràng là hơi thở đã cực kỳ suy yếu nhưng vẫn chưa chịu thôi: “Tôi biết ai là người phái mấy người đến, cũng biết mục đích của mấy người.”

Một câu nói lập tức làm cho người đàn ông kia ngẩn người, ánh mắt của Vương Kim cứng lại, không biết từ khi nào anh ấy đã tránh thoát khỏi sợi dây thừng kia.

Không đợi đối phương phản ứng lại, anh ấy đã dùng khí thế cực nhanh cực mãnh cướp được cây s.ú.n.g trong tay người đàn ông kia.

Tình hình lập tức bị đảo ngược, lần này đến lượt Vương Kim chĩa họng s.ú.n.g vào hai người trước mặt.

 

“Đừng nhúc nhích! Dừng xe!”

Người đàn ông bị cướp s.ú.n.g còn muốn phản kháng, Vương Kim trực tiếp bóp cò.

Gần như là cùng lúc đó, anh ấy dùng cơ thể của mình để cản tầm nhìn của Diệp Ninh, tránh cho cô nhìn thấy cảnh m.á.u me đầm đìa này.

Người lái xe còn chưa kịp phản ứng thì đầu của đồng bọn đã nở hoa.

Cửa sổ xe bị viên đạn bay vụt đi đánh nát, tiếng gió rít gào chui vào.

Mùi m.á.u tanh nồng ập đến, làm Diệp Ninh nhịn không được buồn nôn.

Cô cực lực đè ép xuống cảm xúc khó chịu này, không dám nhìn về phía hình ảnh trước mắt.

TBC

Mà người đàn ông đang lái xe bởi vì quá kích động, lập tức mất bình tĩnh, tay lái đảo trái đảo phải, thân xe cũng bắt đầu lắc lư kịch liệt.

Sự việc phát triển quá nhanh chóng, từ lúc đồng bọn uy h.i.ế.p Diệp Ninh đến bị g.i.ế.c chết, mọi chuyện chỉ diễn ra trong vòng hai phút mà thôi.

Hơn nữa Vương Kim cũng không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào để do dự và phản kháng, thật sự nói g.i.ế.c là g.i.ế.c ngay!

Đến cả Diệp Ninh cũng hoảng sợ, cô đã biết Vương Kim rất lợi hại, nhưng không ngờ anh ấy g.i.ế.c người cũng quyết đoán như thế.

Giọng nói trầm thấp của Vương Kim lại vang lên lần nữa: “Dừng xe.”

Lần này anh chĩa họng s.ú.n.g vào thẳng người đàn ông đang lái xe.

Phát s.ú.n.g lúc nãy rõ ràng là đã làm người đàn ông kia hoảng sợ, hiện tại gã hoàn toàn không dám chậm trễ thêm một giây nào nữa, xe bắt đầu nhanh chóng hạ tốc độ.

Vì ổn định thân xe, gã ta còn dùng hết toàn lực.

Tiếng thắng xe chói tai vang lên, dấu vết bánh xe phanh lại kéo dài gần hai trăm mét, cuối cùng xe cũng dừng lại.

“Đưa s.ú.n.g ra đây!”

Vương Kim biết người đàn ông này cũng có một cây súng, dùng hết toàn bộ sức lực cuối cùng, nhất định cũng phải xử lý luôn mối nguy hiểm này mới được.

 
Bình Luận (0)
Comment