Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1028

Lúc này người đàn ông vừa mới rời đi lúc nãy đã không chút hoang mang từ cổng lớn đi đến.

Nhìn người đàn ông đã đi lại quay về, Diệp Ninh siết chặt cây s.ú.n.g trong tay.

“Anh Cường.”

Người đứng ở phía sau cô cung kính chào hỏi với người đàn ông.

TBC

Sau đó lại uy h.i.ế.p với Diệp Ninh: “Mày nhúc nhích thử xem, tao b.ắ.n c.h.ế.t mày!”

Người đàn ông lập tức đi đến trước mặt Diệp Ninh, như cười như không nhìn cô.

“Cô rất thông minh, cũng rất cẩn thận, tôi phải tốn rất nhiều công sức mới có thể bắt được cô đó.”

Sắc mặt Diệp Ninh vô cùng lạnh lẽo: “Rốt cuộc thì anh là ai?”

Cô thật sự không quen biết những người này, cũng không biết vì sao bọn họ lại trăm phương ngàn kế muốn bắt cô.

“Xin tự giới thiệu, tôi tên Trịnh Toàn Cường.” Trịnh Toàn Cường thu hồi ý cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Diệp Ninh, giống như muốn cắt muốn xẻo Diệp Ninh ra thành ngàn miếng.

“Tôi và anh không oán không thù, vì sao anh lại muốn g.i.ế.c tôi?” Diệp Ninh tràn ngập hận ý.

Nếu không phải Vương Kim liều mạng bảo vệ, chỉ sợ cô đã c.h.ế.t trong tay mấy người này từ lâu rồi.

“Không oán không thù? Ha ha ha.” Trịnh Toàn Cường nghe cô nói những lời này, bị chọc cười to, sát ý dưới đáy mắt càng thêm dày đặc: “Nói như thế thì đúng là cũng không sai. Nhưng mà có một câu rất hay, gọi là ta không g.i.ế.c bá nhân, bá nhân lại vì ta mà chết?”

Diệp Ninh hoàn toàn không hiểu ý của gã ta, điều duy nhất có thể xác định chính là người đối diện muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô!

 

Trịnh Toàn Cường cũng không sốt ruột, kế hoạch của gã ta chu toàn như thế, cho dù công an hay là quân đội thì cũng không thể nào nhanh chóng tìm được nơi này.

Tiếp theo đó, gã ta lại nói ra một cái tên.

Mà cái này cuối cùng cũng làm Diệp Ninh biết được thân phận của gã ta.

“Lưu Hạt Tử vì cô, cho nên mới bị Sở Mục diệt khẩu đúng không?”

Trịnh Toàn Cường thì đã hiểu được vì sao Lưu Hạt Tử rõ ràng biết được người phụ nữ này có nguy hiểm nhưng vẫn nhất định muốn có được.

Gương mặt này thật sự đủ để làm cho một tên chúa mê gái như si như say, cam nguyện điên cuồng.

Trái tim Diệp Ninh run lên, ánh mắt nhìn về phía Trịnh Toàn Cường liên tục d.a.o động, trong nháy mắt giống như đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện.

Trịnh Toàn Cường nhìn thấy rõ toàn bộ mỗi phản ứng của cô, đến gần hơn, dùng giọng điệu giống như ma quỷ nói: “Hoặc là tôi nên gọi thằng đó là Cố Phong.”

Sắc mặt Diệp Ninh tái nhợt không còn chút máu, cho nên người này muốn trả thù Cố Phong, cho nên mới nhắm đến cô!

Nếu nói không sợ hãi và hoảng loạn thì là nói dối, nhưng mà đầu óc của cô lại càng thêm tỉnh táo.

“Tôi không biết Sở Mục là ai cả...”

“Được rồi, cô đừng có giả vờ nữa. Sở Mục chính là Cố Phong, mà Cố Phong lại là người nằm vùng mà quân đội cài vào bên cạnh tôi. Tôi coi nó như tâm phúc, không ngờ nó lại đưa tôi vào trong tù.” Trịnh Toàn Cường không đợi cô nói hết lời đã hung dữ ngắt lời, toàn thân đều bị bao phủ trong vẻ âm u vặn vẹo.

Lăn lộn nhiều năm như thế, Cố Phong là người duy nhất gã nhìn lầm.

Gã vượt ngục cũng không phải là vì muốn chạy trốn, mà là vì muốn làm Cố Phong sống không bằng chết, để anh biết phản bội gã sẽ có hậu quả khủng bố như thế nào.

Gã mất hơn một tháng, dùng hết toàn bộ mối quan hệ và số tiền khổng lồ, cuối cùng mới điều tra ra được thân phận chân chính và tất cả tin tức của Cố Phong!

 
Bình Luận (0)
Comment