Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1027

“Em gái, cô có thể cất cái thứ trong tay cô đi không? Lỡ như nó bất cẩn cướp cò thì tôi phiền mà cô cũng phiền luôn đó.”

Trong lúc Diệp Ninh đang quan sát người đàn ông kia thì người đàn ông kia cũng đang nhìn cô, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía cây s.ú.n.g trong tay cô.

“Chỉ cần anh ngoan ngoãn ở chỗ này thì nó sẽ không cướp cò.”

Sắc mặt Diệp Ninh vẫn vô cùng nghiêm túc, không hề giảm bớt đề phòng với đối phương.

Người đàn ông kia thấy cô không chịu buông, cũng không rối rắm, ngược lại hỏi: “Em gái, cô là ai thế? Đêm hôm khuya khoắt lại đến trong thôn là vì muốn làm cái gì?”

“Bạn của tôi bị thương, tôi muốn vào thôn tìm người.”

Người đàn ông kia hiểu ra, lập tức nói: “Để tôi dẫn cô vào thôn.”

“Được, anh đi ở phía trước đi.” Diệp Ninh nhanh chóng quyết định, như vậy là ổn thỏa nhất.

Dưới tình huống không thể hoàn toàn xác định người này có phải là thôn dân hay không, thay vì để người này đi ở phía sau cô thì không an toàn bằng việc đi ở phía trước.

Người đàn ông kia không nói thêm gì, lập tức đi ngay.

Diệp Ninh thúc giục: “Anh đi nhanh lên.”

Người đàn ông kia quả nhiên đã đi nhanh hơn.

Vài phút sau, hai người một trước một sau đi vào thôn.

“Bây giờ đã vào thôn rồi, chắc cô cũng tin tôi rồi nhỉ? Cô có thể để tôi về nhà trước không, nếu không để người trong thôn nhìn thấy tôi, bọn họ chắc chắn sẽ nghi ngờ.” Người đàn ông này thương lượng với Diệp Ninh.

Đầu óc Diệp Ninh nhanh chóng vận chuyển.

Hiện tại tuy rằng bọn họ chỉ vừa mới bước vào thôn, nhưng mà xung quanh đều có hộ gia đình, tính ra vẫn khá an toàn rồi.

Tuy rằng cô biết thân phận của người đàn ông này không được rõ ràng cho lắm, nhưng mà cô còn không có lấy một sợi dây thừng để trói người, b.ắ.n c.h.ế.t luôn là biện pháp đơn giản nhất.

Nhưng nếu người này là thôn dân thật, vậy cô sẽ phạm tội g.i.ế.c người.

Ngay lúc cô đang do dự thì người đàn ông kia lại nói: “Không phải cô muốn đi cứu người gấp sao? Cô có thể nhìn tôi rời đi.”

Diệp Ninh cũng không có cách nào hay hơn: “Cho anh hai phút.”

Người đàn ông kia nhấc chân bỏ chạy, không hề do dự chút nào, không bao lâu sau bóng dáng đã biến mất trong bóng đêm.

Diệp Ninh xác nhận người kia đã đi xa, cảm thấy có lẽ cô đã quá đa nghi rồi.

 

Cô tập trung tinh thần đi đến trước cửa một gia đình, giơ tay gõ cửa thật mạnh.

“Bên trong có ai không?”

Cô la rất lớn, đủ để đánh thức một người đang ngủ say.

Một lúc sau, quả nhiên trong nhà vang lên tiếng dò hỏi.

“Ai vậy?”

Diệp Ninh vô cùng kích động, tiếp tục gõ cửa rầm rầm.

“Ai vậy, đêm hôm không chịu đi ngủ đi, đừng gõ nữa!”

Một phút sau, cửa chính từ từ mở ra.

Một người đàn ông trung niên mặc áo khoác còn buồn ngủ xuất hiện trước mặt Diệp Ninh.

TBC

“Cô là ai thế?”

Người đàn ông này nghi ngờ nhìn chằm người xa lạ là cô, khi nhìn thấy vết m.á.u dính trên quần áo và cây s.ú.n.g trong tay cô thì lại càng hoảng sợ hơn

“Cô là ai?”

Ông ta gân cổ lên hỏi, giống như là muốn tiếp thêm can đảm cho chính mình.

Diệp Ninh biết dáng vẻ hiện tại của cô đã dọa sợ đối phương, để tránh làm đối phương sợ hãi, cô chủ động dời họng s.ú.n.g xuống.

“Anh trai, đừng sợ, tôi không phải người xấu. Tôi và bạn tôi đi dọc đường gặp được kẻ bắt cóc, bị thương, hiện tại đang ở ngoài cửa thôn, không biết có thể phiền anh lái xe đưa chúng tôi một đoạn được không? Đương nhiên nếu trong thôn có điện thoại thì cũng được, tôi gọi điện thoại cho công an đến đây đón chúng tôi.”

Cô nhanh chóng nói rõ mục đích của mình.

Người đàn ông kia nghe xong, lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh: “Thì ra là như thế, trong nhà của thôn trưởng có điện thoại đó, để tôi dẫn cô qua đó.”

Diệp Ninh không hề nghi ngờ gì, trong thôn thật sự không có bao nhiêu gia đình có điện thoại.

Chỉ cần có thể liên lạc được với kinh thành, cô và Vương Kim mới có thể được cứu vớt.

Giờ phút này, cô đặt toàn bộ lực chú ý lên người Vương Kim, hoàn toàn không để ý đến chuyện cô vừa xoay người lại thì một họng s.ú.n.g tối đen như mực đã yên lặng kề sát lên người cô.

“Không được nhúc nhích.”

Cho dù không quay đầu lại thì Diệp Ninh cũng biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng trầm xuống.

Cô đã rất cẩn thận rồi, không ngờ vẫn cứ rơi vào cạm bẫy sao?

 
Bình Luận (0)
Comment