Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1034

Hiện tại đã là ngày thứ ba từ khi Diệp Ninh mất tích, chỉ e là đã lành ít dữ nhiều.

“Đoàn trưởng, có về đoàn bộ không?”

Trịnh Hồng Xương lên xe, tài xế hỏi.

“Đi sở chỉ huy 201.”

Tính thời gian thì Cố Phong cũng nên về rồi.

Xe khởi động, chạy thẳng đến sở chỉ huy.

Cố Phong và Thạch Bảo Bân mất một ngày một đêm mới về đến sở chỉ huy.

Trên mặt hai người đều mang theo vẻ mỏi mệt, bọn họ gần như là không ngủ không nghỉ chạy vội về. Nhất là Thạch Bảo Bân phải chạy đi chạy về liên tục, thể lực đã tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.

Cố Phong xuống xe, lập tức chạy đến sở chỉ huy.

Chờ đến khi anh đi vào sở chỉ huy, Trịnh Hồng Xương đã ở bên trong.

Thạch Bảo Bân nói việc kêu anh rút về là mệnh lệnh của Trịnh Hồng Xương, cho nên Cố Phong lập tức nhìn về phía Trịnh Hồng Xương.

“Doanh trưởng doanh số ba Cố Phong trở về đưa tin.”

Sắc mặt của Trịnh Hồng Xương tràn ngập vẻ nghiêm túc và nặng nề, từ trước đến nay Cố Phong chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt này của ông ấy.

“Cố Phong, có một chuyện, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.” Trước khi nói ra, Trịnh Hồng Xương vẫn không quên nhắc nhở trước.

Trên đường quay về thì Cố Phong cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, hiện tại lại càng nghiêm túc hơn.

Trịnh Hồng Xương có chút gian nan mở miệng nói: “Trịnh Toàn Cường đã xuất hiện.”

 

Ánh mắt Cố Phong hơi khựng lại, tuy rằng việc này nằm ngoài dự kiến của anh, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì anh cũng nhanh chóng chấp nhận chuyện này.

Từ lúc Trịnh Toàn Cường vượt ngục đến bây giờ cũng đã hơn hai tháng, cũng nên có tin tức rồi.

 

Anh vừa định hỏi có phải cần anh đi phối hợp việc bắt giữ hay không thì câu nói tiếp theo đó của Trịnh Hồng Xương làm anh giống như lập tức ngã vào vực sâu.

“Diệp Ninh bị Trịnh Toàn Cường bắt cóc.”

“Cái gì?!” Cố Phong đột nhiên tăng cao âm lượng, sắc mặt dữ tợn, không thể nào chấp nhận được sự thật này.

Giọng nói của Trịnh Hồng Xương vô cùng nặng nề: “Buổi tối ba ngày trước, Diệp Ninh tham dự tiệc chúc mừng của nhà xuất bản, khách sạn cháy, Diệp Ninh và tài xế Vương Kim của cô ấy đều bị mất tích. Trải qua sự điều tra và tìm kiếm của quân đội và công an, đã có thể xác định đây là hành vi của Trịnh Toàn Cường.”

Đầu óc Cố Phong đã trống rỗng từ lâu, chỉ nghe được tên của Diệp Ninh, Vương Kim và Trịnh Toàn Cường.

Anh nên nghĩ đến từ trước mới đúng!

Trịnh Toàn Cường vượt ngục, anh cũng nên nghĩ đến!

Loại người nhỏ nhen thích trả thù như Trịnh Toàn Cường sao có thể bỏ qua cho anh được chứ!

Là anh quá sơ sót, cảm thấy anh không bại lộ thân phận, cảm thấy cho dù Trịnh Toàn Cường có trả thù thì cũng chỉ nhằm vào anh, cảm thấy Diệp Ninh có Vương Kim chăm sóc sẽ không có việc gì, cảm thấy...

Giờ phút này, anh ước gì có thể trực tiếp đ.â.m cho mình vài đao.

Trịnh Hồng Xương nhìn biểu cảm liên tục thay đổi của Cố Phong, hoàn toàn thông cảm cho tâm trạng của anh, nhưng hiện tại cũng không phải là lúc để tức giận và mất kiểm soát.

“Cố Phong, cậu bình tĩnh lại trước đi. Hiện tại chúng tôi phỏng đoán Trịnh Toàn Cường bắt cóc Diệp Ninh rất có khả năng là vì muốn dùng Diệp Ninh để uy h.i.ế.p cậu, cho nên hiện tại chuyện chúng ta cần phải làm là chờ đợi, chờ Trịnh Toàn Cường chủ động liên lạc với cậu.”

Đây cũng là cơ hội cuối cùng của bọn họ.

Cố Phong siết chặt nắm tay, dùng hết toàn lực mới làm bản thân hơi bình tĩnh lại một chút, đầu óc lại khôi phục lại năng lực tự hỏi.

Đoàn trưởng nói rất đúng, hiện tại anh nhất định không được rối loạn, nhất định không được rối loạn.

Muốn cứu Diệp Ninh thì đầu tiên là phải làm bản thân ổn định lại.

Trịnh Hồng Xương biết năng lực thừa nhận tâm lý của anh mạnh đến cỡ nào, cũng tin chắc rằng anh có thể bình tĩnh trở lại để đối mặt với chuyện này.

“Hiện tại tôi sẽ nói hết cho cậu biết những tin tức mà chúng ta đã nắm giữ được.”

 
Bình Luận (0)
Comment