Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1058

Diệp Đống ngẩng đầu ưỡn ngực, đã tưởng tượng ra cảnh tiếp theo đó mấy người này sẽ nịnh bợ cậu như thế này.

“Phụt!” Không biết ai là cười cười trước.

Ngay sau đó những người khác cũng đều cười “ha ha”.

Vẻ mặt Diệp Đống cứng lại trong tích tắc, sao lại không giống như trong tưởng tượng thế?

“Nếu cậu là em trai của Diệp Ninh, vậy tôi sẽ là anh trai của Diệp Ninh đó!” Một người đàn ông trong đó trêu chọc nói, hoàn toàn không thèm để ý đến Diệp Đống.

Ặc.

Khóe miệng Diệp Đống co giật, biết bọn họ tin.

“Tôi thật sự là em trai của Diệp Ninh, tôi tên Diệp Đống, đến cả họ cũng giống nhau nè!”

“Họ Diệp thì sẽ là em trai của Diệp Ninh hả? Biến đi đâu được thì biến đi!” Mấy người đàn ông kia đều lười đi cãi nhau với cậu.

Thời buổi này thật là càng ngày càng có nhiều người lừa gạt người khác.

Diệp Đống vốn dĩ định giả ngầu một chút, hiện tại ngược lại bị chọc tức đển nổi trận lôi đình.

Cố tình cho dù cậu có nói thế nào thì những người này cũng đều không tin.

Ngay lúc cậu cảm thấy vô cùng bực bội thì vừa lúc nhìn thấy Lý Tử Hằng từ trên một chiếc xe đi xuống, lập tức nảy ra một ý.

“Mấy người chờ đó, tôi đi tìm người chứng minh thân phận cho mấy người coi!”

Cậu gân cổ lên kêu to, sau đó chạy đến bên chỗ Lý Tử Hằng.

“Chủ nhiệm Lý!” Diệp Đống vừa chạy về phía cửa bệnh viện vừa kêu to, sợ Lý Tử Hằng đi vào.

Ngay từ đầu Lý Tử Hằng còn chưa phản ứng kịp, mãi đến khi Mục Văn Hạo cũng xuống xe cùng với anh nhìn về phía phát ra tiếng gọi.

“Tìm cậu đó hả?”

Một lúc sau Diệp Đống thở hổn hển đi đến trước mặt hai người, lúc này cậu mới để ý thấy bên cạnh Lý Tử Hằng còn có một người đàn ông khác.

Hơn nữa trên mặt người đàn ông này còn có một vết sẹo thật dài, trông có vẻ cực kỳ khủng bố.

Đáy mắt Mục Văn Hạo lộ ra một chút mất kiên nhẫn, anh ta đến đây để gặp Diệp Ninh, không muốn chậm trễ thêm một giây nào nữa.

 

Nhưng mà nếu không có Lý Tử Hằng dẫn theo thì anh ta không thể nào đi vào nơi này được.

“Diệp Đống, sao cậu lại chạy ra đây?”

Nghe thấy Lý Tử Hằng gọi tên Diệp Đống, Mục Văn Hạo lập tức ý thức được gì đó, ánh mắt bực bội nhìn về phía Diệp Đống bắt đầu quan sát.

“Đoàn trưởng Lâm đang ở trong phòng bệnh, chị của tôi bảo tôi đi mua trái cây.” Diệp Đống vừa nói vừa chỉ vào túi đang xách trong tay.

Lý Tử Hằng và Mục Văn Hạo liếc nhìn nhau, hai người đều không sốt ruột.

TBC

Anh ta còn chủ động giới thiệu cho Mục Văn Hạo: “Văn Hạo, đây là em trai của Diệp Ninh, Diệp Đống.”

Mục Văn Hạo đương nhiên biết Diệp Ninh có một thằng em trai không nên thân, hiện tại gặp mặt ngoài đời, cũng không khác lắm với trong tưởng tượng.

“Nếu cậu là em trai của Diệp Ninh thì cũng là em trai của tôi, sau này cho dù có chuyện gì thì cũng có thể đi tìm tôi.”

Anh ta nói xong vô cùng khí phách thò tay vào túi lấy một tờ danh thiếp màu vàng đưa qua.

Đây là lần đầu tiên Diệp Đống nhìn thấy danh thiếp kiểu này, càng tò mò về thân phận của Mục Văn Hạo hơn, đây lại là người có chức có quyền cao cấp gì nữa đây?

Khi cậu nhìn thấy một chuỗi danh hiệu dài trên danh thiếp, kinh ngạc vài giây vẫn chưa hoàn hồn.

Nhưng mà cậu càng tò mò một chuyện khác hơn, người đàn ông này có mối quan hệ gì với chị của cậu?

Cái gì gọi là cậu là em trai của Diệp Ninh, cũng là em trai của anh ta chứ?

“Cho tôi hỏi một chút, anh và chị của tôi là?”

“Chị của cậu là...” Mục Văn Hạo vừa mới mở miệng, Lý Tử Hằng lập tức nhanh chóng túm lấy anh ta, sợ anh ta nói ra lời nói không thích hợp gì đó.

“Bạn của tôi.”

Sau khi Mục Văn Hạo nói ra từ bạn này, Lý Tử Hằng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Đống vẫn cảm thấy rất không bình thường, nhưng cậu nghĩ tới chuyện càng quan trọng hơn.

“Chủ nhiệm Lý, tôi có thể làm phiền anh một chút không?”

Lý Tử Hằng đồng ý vô cùng dứt khoát: “Cậu nói đi.”

“Anh đi qua bên đó chứng minh cho mấy người kia là tôi chính là em trai của chị tôi đi.”

Bình Luận (0)
Comment