Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1059

Lý Tử Hằng cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Diệp Đống sợ anh ta sẽ từ chối, nhanh chóng giải thích nói: “Tôi nói với bọn họ chị của tôi là chị của tôi, nhưng mà bọn họ không tin.”

Lý Tử Hằng hơi động não một chút đã hiểu được ý của cậu.

Không ngờ một người bình tĩnh ổn định như Diệp Ninh lại có một người em trai thích khoe khoang như thế.

Nhưng mà chuyện này cũng đã quá ngây thơ rồi, anh ta là chủ nhiệm của nhà xuất bản, thật sự không muốn hạ thấp giá trị bản thân.

“Chỉ là một vài người không liên quan mà thôi, không cần thiết phải để ý đến.”

Diệp Đống có chút sốt ruột, việc này liên quan đến tôn nghiêm của cậu.

Không ngờ Mục Văn Hạo lại mở miệng nói: “Tôi đi qua đó với cậu.”

Diệp Đống lập tức hưng phấn.

Lý Tử Hằng nhíu mày, không rõ vì sao Mục Văn Hạo lại muốn đi làm bậy với Diệp Đống.

Anh ta thấy Mục Văn Hạo và Diệp Đống đi đến tiệm bán trái cây lúc nãy, sau đó nói gì đó với mấy người ở bên trong, sau đó lại thấy Diệp Đống quơ tay múa chân, hiển nhiên là đã đạt được mục đích của mình.

Anh ta bất đắc dĩ lắc đầu, thu hồi tầm mắt, vừa lúc nhìn thấy Lâm Thanh và Từ Minh Vũ từ bên trong đi ra.

Lý Tử Hằng chủ động tiến lên chào hỏi hai người bọn họ, khóe mắt lại vẫn luôn để ý đến Mục Văn Hạo cách đó không xa.

Hiện tại bọn họ không nên gặp mặt Mục Văn Hạo thì tốt hơn.

Trò chuyện vài câu đơn giản với Lâm Thanh xong lại vội vàng chào tạm biệt.

Lâm Thanh và Từ Minh Vũ cũng không để ý đến sự tồn tại của Mục Văn Hạo, nhanh chóng rời đi.

Mục Văn Hạo và Diệp Đống cũng đã quay về.

Cảm xúc của Diệp Đống vô cùng kích động, liên tục khen ngợi Mục Văn Hạo.

“Anh Mục, anh thật sự quá lợi hại! Anh vừa lên tiếng là bọn họ không dám nghi ngờ tôi nữa!”

Mục Văn Hạo nói một cách khẳng định: “Cậu vốn dĩ chính là em trai của Diệp Ninh, không thể nghi ngờ.”

Diệp Đống cảm thấy vô cùng thoải mái, lòng tự tin dâng trào.

 

Lý Tử Hằng rất hiếm khi nhìn thấy Mục Văn Hạo thân thiện tiếp xúc với một người mới quen như thế, biết Mục Văn Hạo đã có ý đồ gì đó với thằng nhóc này.

Ba người vừa nói chuyện vừa đi vào trong bệnh viện.

Có Diệp Đống dẫn đường, Lý Tử Hằng và Mục Văn Hạo đăng ký xong, vô cùng thuận lợi đi đến trước cửa phòng bệnh của Diệp Ninh.

Mục Văn Hạo dừng chân lại, toàn bộ biểu cảm trên mặt đều biến mất không thấy đâu.

Từ sau khi biết Diệp Ninh bị bắt cóc, anh ta bắt đầu giống như phát điên mà tìm cô.

Nhưng mà không ngờ đến cuối cùng lại vẫn cứ chậm một bước.

Bỏ lỡ lần giải cứu Diệp Ninh trong rừng cây, lại bỏ lỡ lần Diệp Ninh cấp cứu ở bệnh viện, chờ đến khi anh ta chạy đến nơi thì Diệp Ninh đã được chuyển đến bệnh viện quân khu kinh thành rồi.

Mà nơi này anh ta cũng không thể ra vào một cách dễ dàng, cho nên vẫn luôn chờ đợi.

Chỉ có thể thông qua Lý Tử Hằng để tìm hiểu tất cả tình huống của Diệp Ninh.

Mãi đến ngày hôm nay, anh ta thật sự không chờ nổi nữa, nhất quyết muốn đến đây gặp Diệp Ninh.

Lý Tử Hằng có thể cảm nhận được tâm trạng hiện tại của Mục Văn Hạo, chủ động nói: “Để tôi đi vào trước, chờ lát nữa cậu lại vào sau.”

Ít nhất chờ anh ta ổn định cảm xúc lại trước đã.

Mục Văn Hạo gật đầu.

TBC

Diệp Đống càng ngày càng cảm thấy không thích hợp, nhưng cũng không biết nên hỏi từ chỗ nào.

Trong phòng bệnh, suy nghĩ của Diệp Ninh vẫn cứ dừng lại trên người Vương Kim, nhìn thấy Lý Tử Hằng đi vào mới hoàn hồn lại.

Chào hỏi xong, Lý Tử Hằng bắt đầu vào thẳng chủ đề chính.

“Lần này xảy ra sự việc nghiêm trọng như thế, nhà xuất bản cũng đang điều tra nội bộ.”

Có phải là bên phía nhà xuất bản tiết lộ hành trình của Diệp Ninh hay không, chuyện này nhất định phải điều tra cho rõ ràng.

Diệp Ninh gật đầu, nhưng mà cũng biết muốn xác định người kia có phải bị Trịnh Toàn Cường mua chuộc hay không thì cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Lý Tử Hằng tiếp tục nói: “Mấy chuyện khác cô không cần phải lo, lãnh đạo đã lên tiếng, từ chối toàn bộ công việc trong vòng nửa năm của cô, ưu tiên cơ thể của cô lên hàng đầu.”

Nếu không phát sinh chuyện này, thậm chí bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị phát hành ca khúc mới cho Diệp Ninh.

Hiện tại đương nhiên không có thứ gì quan trọng hơn cơ thể của cô.

 
Bình Luận (0)
Comment