Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1066

Diệp Ninh nghe Diệp Đống nói thế, giận quá hóa cười: “Chuyện em lo lắng sẽ không bao giờ xảy ra.”

Diệp Đống trừng mắt: “Chị cam đoan sao?”

Diệp Ninh cảm thấy đúng là sông có khúc người có lúc, không ngờ có một ngày cô sẽ bị thằng nhóc ranh này ép hỏi.

“Trong mắt của em, chị là loại người sớm ba chiều bốn như thế hả?”

Diệp Đống lắc đầu: “Em chỉ là lo lắng hiện tại chị đẹp như thế, lại còn nổi tiếng nữa, có rất nhiều người thích, sau đó bắt đầu tự cao.”

Lần này đến nơi đây, sự thay đổi của Diệp Ninh thật sự làm cậu vô cùng khiếp sợ.

Bà chị mập ú ai cũng ghét đột nhiên biến thành một ngôi sao ca nhạc lớn hào quang rực rỡ, ai có thể chấp nhận được sự thay đổi này chứ.

“Dù sao thì chị đừng làm chuyện gì có lỗi với anh rể.”

Dù sao thì anh rể ở phương diện kia hơi yếu một chút, lỡ như chị cậu đi ra ngoài bị người khác dụ dỗ, chuyện này cũng có khả năng xảy ra lắm.

Diệp Ninh lười không muốn đi giải thích với cậu: “Tiểu Đống, em mau nghĩ cách cho chị đi, chị muốn đi thăm Cố Phong.”

Ít nhất phải tận mắt nhìn thấy tình hình của Cố Phong thì cô mới có thể hoàn toàn yên tâm được.

Diệp Đống khó xử, thật ra đến cả chính cậu cũng chưa từng nhìn thấy Cố Phong.

“Được rồi, để em đi hỏi thăm bác sĩ.”

Ở bên kia, Giang Phong Lâm dựa theo ý tứ của Giang Húc Đông, đặt phòng ở một khách sạn cách bệnh viện không xa.

Nhìn hoàn cảnh đơn sơ trong phòng, Ngô Hàm Nhu nhíu chặt mày.

“Anh, cho dù anh muốn ở lại đây thì cũng không cần thiết ở chỗ như thế này mà đúng không?”

Đi nhà nghỉ quân khu là tốt nhất, tuy rằng có hơi xa, nhưng lái xe qua lại cũng chỉ mất khoảng nửa tiếng đồng hồ.

 

“Anh cảm thấy nơi này rất tốt.” Giang Húc Đông hoàn toàn không để ý đến mấy thứ này.

Sắc mặt của Ngô Hàm Nhu không quá đẹp, biết anh ấy là vì muốn ở gần Diệp Ninh hơn một chút.

“Anh, cơ thể của anh không khỏe...”

“Nếu như em không quen thì có thể đến khách sạn khác.” Giang Húc Đông không cho cô ta có cơ hội nói xong, lập tức đưa ra quyết định.

Ngô Hàm Nhu hậm hực ngậm miệng lại, cô ta nhất định phải ở bên cạnh anh ấy.

Giang Phong Lâm nhìn thấy bầu không khí giữa hai người không được bình thường cho lắm, chuyển sang đề tài khác: “Tiểu Nhu, hay là em đi mua một ít đồ dùng sinh hoạt về đi được không?”

Bọn họ đi rất gấp, cũng không biết Giang Húc Đông sẽ ở lại nơi này trong bao lâu, đương nhiên phải chuẩn bị đồ dùng sinh hoạt rồi.

Ngô Hàm Nhu hít thở sâu, biết Giang Phong Lâm đang giải vây cho cô ta, lập tức gật đầu đi ra ngoài.

Chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người Giang Phong Lâm và Giang Húc Đông, Giang Phong Lâm mới bất đắc dĩ nói: “Tiểu Nhu chỉ là lo lắng cho sức khỏe của em thôi, em cần gì phải làm như thế chứ?”

Sắc mặt Giang Húc Đông vô cùng nghiêm túc, không nói gì.

TBC

Giang Phong Lâm đại khái có thể đoán được anh ấy đang nghĩ gì: “Có phải em đang trách Tiểu Nhu không chịu nói cho em biết tin Diệp Ninh gặp chuyện xấu không?”

Quả nhiên sắc mặt Giang Húc Đông lại càng trở nên âm u hơn.

Mỗi ngày anh ấy đều ở trong nhà tập luyện, hoàn toàn ngó lơ tình huống bên ngoài, nhưng Ngô Hàm Nhu thì chắc chắn sẽ biết.

Hơn nữa cô ta còn là đồng nghiệp với Diệp Ninh, Diệp Ninh xảy ra chuyện lớn như thế, vậy mà cô ta lại còn có thể ra vẻ như không có việc gì ở chung với anh áy, đây là chuyện anh ấy không thể nào tưởng tượng và kg thể chấp nhận được.

Giang Phong Lâm âm thầm thở dài, thằng nhóc này thật sự không nhận ra tình cảm Ngô Hàm Nhu dành cho anh ấy sao?

“Có lẽ Tiểu Nhu sợ sẽ làm em lo lắng, cho nên mới giấu em.”

“Anh và em ấy đều là người thân của em, vì sao anh lại chọn cách nói cho em biết chứ? Đó là bởi vì anh biết em quan tâm cái gì.” Giọng nói của Giang Húc Đông tràn ngập bất mãn và khó chịu trước hành vi của Ngô Hàm Nhu.

 
Bình Luận (0)
Comment