Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1083

“Anh rể, có phải anh cảm thấy chỗ nào cũng rất khó chịu không? Anh đừng có cố chịu đựng, nhất định phải nói ra đó!”

Diệp Đống nhìn Cố Phong bị thương toàn thân, thật sự có chút lo lắng cho hạnh phúc cả đời của Diệp Ninh.

“Anh... rất khỏe...” Cố Phong nói.

“Đã như thế này rồi mà còn nói khỏe hả! Anh rể, lần này anh đã cứu mạng của chị em, sau này có việc gì cần dùng đến Diệp Đống của em thì anh cứ việc nói. Lên núi đao, xuống biển lửa, tất cả đều không có vấn đề gì!” Diệp Đống vỗ n.g.ự.c bảo đảm, thật sự rất biết ơn Cố Phong.

Cố Phong khẽ nhếch khóe miệng, cười cười.

Ánh mắt Diệp Đống đảo tới đảo lui giữa Diệp Ninh và Cố Phong, cũng không biết Diệp Ninh đã bày tỏ tình cảm với Cố Phong hay chưa nữa?

“Anh rể, anh cứ ngoan ngoãn bình yên dưỡng bệnh đi, chị của em còn muốn chung sống với anh nữa đó!”

TBC

Lời cậu nói như thế, ám chỉ cũng đã đủ rồi đúng không?

Quả nhiên, Cố Phong theo bản năng nhìn về phía Diệp Ninh.

Lúc này Diệp Ninh mới nói với Diệp Đống: “Được rồi. Em đi hỏi bác sĩ xem hiện tại anh rể của em có thể ăn cái gì, sau đó đi ra ngoài mua về đi.”

Cố Phong nghe được Diệp Ninh dùng “anh rể của em” để gọi anh, tim đập hẫng đi một nhịp.

Nhưng mà anh nhanh chóng phản ứng lại đây, Diệp Ninh cũng không có nói cho người trong nhà biết chuyện bọn họ đã ly hôn, hiện tại xưng hô như thế cũng chỉ là vì làm Diệp Đống sẽ không nghi ngờ mà thôi.

“Trong nhà có biết... chúng ta xảy ra chuyện không?”

Dù sao thì Diệp Đống cũng đã chạy đến rồi.

Diệp Ninh thành thật nói: “Lúc trước người trong nhà không biết, Diệp Đống giấu cha mẹ em chạy đến. Nhưng mà chờ em tỉnh lại, anh cũng thoát khỏi nguy hiểm thì em ấy đã nói tình hình cho gia đình biết. Nhưng mà cha mẹ của anh thì chắc vẫn còn chưa biết.”

Cơ thể của Cố Kiến Quốc không khỏe, không thể chịu nổi kích thích như thế, cho nên đương nhiên phải cố ý giấu diễm một chút.

“Tạm thời đừng... nói cho bọn họ...”

Hiển nhiên Cố Phong cũng có suy nghĩ như thế.

 

Lần này anh bị thương có hơi nghiêm trọng, chỉ sợ ít nhất phải mất mấy tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục.

Diệp Ninh gật đầu, sau đó thả lỏng vẻ mặt.

“Còn có một tin tức tốt, Vương Kim cũng không có việc gì. Hiện tại đang được chữa trị ở bệnh viện Kinh Đại, tình hình hiện tại cũng khá tốt đẹp.”

Cố Phong vừa kinh ngạc lại vui sướng: “Anh ấy... bị thương nặng lắm sao?”

“Nặng. Anh ấy bị trúng đạn, xương cũng gãy hết mấy chỗ. Nhưng mà anh ấy thật sự rất lợi hại, lần này nếu không phải nhờ anh ấy, em cũng không thể nào chịu được đến lúc anh chạy đến.”

Diệp Ninh thật sự vô cùng biết ơn Vương Kim.

Cố Phong nghe Diệp Ninh nói những lời này cũng không quá kinh ngạc, anh biết rõ năng lực của Vương Kim hơn bất cứ người nào khác.

“Em cũng rất... lợi hại.”

Mặc dù đối mặt với sự tra tấn của Trịnh Toàn Cường nhưng vẫn cố chịu đựng, chờ được đến lúc anh đến cứu viện.”

Diệp Ninh cười nói: “Nếu so với bọn anh thì em chẳng tính là gì cả.”

Cố Phong lại không cảm thấy như thế, Trịnh Toàn Cường từng nói đến chuyện gã muốn thuyết phục Diệp Ninh. Mặc dù Diệp Ninh thật sự quyết định hãm hại anh thì anh cũng có thể chấp nhận được.

Nhưng mà Diệp Ninh cũng không làm như thế, thề sống c.h.ế.t bất khuất, không phải bất cứ ai cũng có thể làm được như thế.

“Tiểu Ninh, lần này... phải làm em chịu khổ rồi...”

Nếu không phải vì anh, cô cũng sẽ không bị tai bay vạ gió như thế.

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ áy náy lộ ra dưới đáy mắt của anh, nhẹ nhàng cầm lấy tay của anh.

“Chuyện lần này không có ai có thể đoán trước được, anh cũng chỉ làm chuyện mà anh nên làm mà thôi. Loại người xấu xa như Trịnh Toàn Cường, phải bị bắt ra công lý từ sớm. Từ trước đến nay em chưa bao giờ trách anh, thậm chí còn kiêu ngạo vì anh.”

Tiếng nói của cô không quá lớn, nhưng mà mỗi một chữ nói ra đều có sức nặng rất lớn.

Cố Phong ngơ ngẩn nhìn cô, chỉ cảm thấy trong lòng n.g.ự.c đang có cảm xúc gì đó trào dâng.

“Tiểu Ninh...”

 
Bình Luận (0)
Comment