Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1085

Bầu không khí trong phòng bệnh khá tốt, mãi đến khi Ngô Hàm Nhu mở miệng: “Anh, hiện tại Diệp Ninh đã khôi phục rất tốt, trạng thái của anh Cố cũng mỗi ngày một tốt hơn, anh cũng không cần phải lo lắng, mỗi ngày đều chạy đến đây chăm sóc Diệp Ninh như thế nữa.”

Thứ cô ta muốn nhấn mạnh chính là câu nói thứ hai, cũng là cố ý nói cho Cố Phong nghe.

Nói cho Cố Phong biết, trong mấy ngày anh hôn mê bất tỉnh, mỗi ngày Giang Húc Đông đều đã ở chung với Diệp Ninh.

Biểu cảm trên mặt Giang Húc Đông tràn ngập xấu hổ, cảm thấy những lời Ngô Hàm Nhu nói rõ ràng đều là vẽ vời hêm chuyện.

Diệp Ninh hơi nhướng mày, ánh mắt khi nhìn về phía Ngô Hàm Nhu trở nên sâu thẳm rất nhiều.

“Anh Giang, cô ấy nói đúng đó, hiện tại tình hình của tôi và Cố Phong đều đã ổn định, anh cũng nên đi về rồi.”

TBC

Tuy rằng những lời này cô đang nói với Giang Húc Đông, nhưng lại làm cho Ngô Hàm Nhu lập tức lộ ra vẻ âm u.

Cô ta cũng không phải muốn như thế.

Giang Húc Đông là một người thông minh, biết được anh ấy cũng nên rời đi rồi.

“Ừ. Hôm nay tôi đến thăm hai người, ngày mai sẽ lập tức đi về.”

“Anh!” Ngô Hàm Nhu sốt ruột, sao anh ấy có thể chịu thua một cách dễ dàng như thế chứ?

Giang Húc Đông cười nói: “Vốn dĩ anh cũng tính đi về rồi, nhưng mà em có thể ở lại đây tiếp tục chăm sóc Diệp Ninh.

Ngô Hàm Nhu im lặng, giữa rời đi và ở lại, cô ta nhanh chóng quyết định ở lại.

Chỉ cần làm Cố Phong yêu cô ta, vậy tất cả mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.

“Diệp Ninh, tôi có một vài lời muốn nói riêng với Cố Phong, có được không?” Giang Húc Đông hỏi thẳng Diệp Ninh.

Diệp Ninh gật đầu: “Đương nhiên là được rồi.”

Ngô Hàm Nhu không cam lòng đẩy xe lăn của Diệp Ninh, rời khỏi phòng bệnh.

Cố Phong không biết Giang Húc Đông muốn nói cái gì, chỉ chờ anh ấy mở miệng.

 

Thậm chí anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý Giang Húc Đông sẽ tiếp tục biểu đạt quyết tâm muốn cạnh tranh Diệp Ninh với anh giống như lần trước rồi.

“Cố Phong, nếu lần này đổi thành tôi, tôi cũng sẽ đưa ra quyết định giống như anh.” Giang Húc Đông vô cùng bình tĩnh nói ra những lời này.

Cố Phong cũng không hề nghi ngờ.

“Nhưng mà người đó không thể là tôi.” Đáy mắt Giang Húc Đông chợt xuất hiện một chút cô đơn.

Cố Phong nói: “Hi vọng sau này sẽ không... phát sinh chuyện nguy hiểm như thế nữa.”

“Đúng vậy, hi vọng sau này Diệp Ninh sẽ chỉ gặp được thuận lợi và an khang.” Giang Húc Đông thật lòng chúc phúc.

Cố Phong rất có kiên nhẫn chờ đợi anh ấy nói chuyện tiếp.

“Lần này anh bị thương, Diệp Ninh thật sự đã rất lo lắng, nếu anh vẫn không chịu tỉnh lại, có lẽ cả đời này cô ấy cũng sẽ không vui vẻ được.” Lúc nãy Giang Húc Đông đã nói những lời này một lần rồi, nhưng hiện tại lại lặp lại lần nữa.

Ánh mắt Cố Phong hơi lóe lên nói: “Tiểu Ninh là như thế đó, trông thì có vẻ lạnh nhạt, nhưng thật ra là ngoài lạnh trong nóng.”

Giang Húc Đông cười cười, đúng là như thế thật.

“Anh có biết lần đầu tiên tôi và Diệp Ninh gặp nhau trong hoàn cảnh thế nào không?”

Cố Phong đương nhiên là không biết, thật ra anh cũng không muốn biết cho lắm.

Bởi vì đó chắc chắn là một tình cảnh Giang Húc Đông không thể nào quên được, lại làm anh cực kỳ ghen tị.

Cho dù anh có muốn nghe hay không, nhưng Giang Húc Đông đã tự nói rồi.

“Đó là lúc cô ấy vừa mới quyết định giảm cân, chúng tôi gặp nhau ở bờ sông bên ngoài huyện thành kia. Cô ấy đang chạy bộ buổi sáng, nhìn thấy tôi ngồi xe lăn đi đến bờ sông, không ngờ lại cho rằng tôi muốn tự vẫn. Cô ấy lại đó an ủi tôi, nói trên đời này không có chuyện gì là không thể vượt qua, đến cả cô ấy cũng đang cố gắng giảm cân, tôi cũng không thể từ bỏ hi vọng sống sót được.”

Tuy rằng đã trải qua rất lâu rồi, nhưng mà đối với Giang Húc Đông mà nói, chuyện này giống như chỉ mới phát sinh ngày hôm qua mà thôi.

Cố Phong thật sự không ngờ rằng lại có chuyện như thế.

Chẳng trách Giang Húc Đông sẽ có hảo cảm với Diệp Ninh.

 
Bình Luận (0)
Comment