Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1105

Diệp Ninh không ngờ Cố Phong sẽ không chịu phối hợp như thế, dứt khoát không tiếp tục đề tài này nữa.

Rốt cuộc thì anh như thế nào, chỉ cần hỏi bác sĩ là biết ngay thôi.

“Vậy đổi một đề tài khác đi. Anh có biết Ngô Hàm Nhu muốn theo đuổi anh không?”

Cố Phong rõ ràng đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ không mở mắt ra, để Diệp Ninh nhanh chóng rời đi, nhưng nghe xong câu hỏi này của cô cũng giật mình hoảng sợ, không thể không mở mắt ra, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Sao em lại nói như thế?”

Đáy mắt Diệp Ninh vô cùng âm u, cô cho rằng Cố Phong sẽ nói không thể nào có chuyện đó, nhưng không ngờ rằng anh lại không nói như thế.

“Cho nên anh biết rồi?”

Sắc mặt của cô vô cùng âm u, tâm trạng cũng càng lúc càng bực bội.

Cố Phong không biết, nhưng mà lúc trước Lôi Vĩnh Minh cũng từng nói như thế, hơn nữa mấy ngày nay đúng là Ngô Hàm Nhu cũng quan tâm chú ý đến anh quá mức bình thường.

Sự im lặng của anh rõ ràng là đã đưa cho Diệp Ninh câu trả lời khẳng định

Đầu óc Diệp Ninh lung tung rối loạn, cảm thấy cô sắp nổi điên rồi.

Ngay từ đầu cô còn đang cực kỳ tự tin, bày mưu lập kế, tất cả lập tức đều biến thành một trò hề.

“Hai người bắt đầu từ lúc nào?”

Trong lời chất vấn tràn ngập ghen tuông.

Cố Phong dở khóc dở cười: “Anh và cô ấy chưa từng bắt đầu, không hề quen thuộc nhau.”

Anh đang nói thật, không muốn cô hiểu lầm vì loại chuyện này.

“Vậy vì sao tự nhiên cô ta lại có hứng thú với anh chứ?” Diệp Ninh tức giận hỏi.

Rốt cuộc thì một cây làm chẳng nên non.

Cố Phong cũng rất là nhức đầu: “Anh không biết. Là cô ấy nói muốn theo đuổi anh sao?”

“Anh muốn cô ta nói hay là không nói đây?”

Diệp Ninh nói ra những lời này rõ ràng là cực kỳ ngang ngược, nhưng hiện tại cô cũng chẳng muốn nói đạo lý gì hết.

Khóe môi Cố Phong hơi run rẩy, chuyện này thì liên quan gì đến anh chứ?

 

“Anh cảm thấy có phải chuyện này có hiểu lầm gì rồi không?”

“Có hiểu lầm gì thì cũng là anh đã tạo hiểu lầm cho cô ta. Em thật sự không biết hai người các anh đã phát triển đến mức độ như thế rồi đó.” Diệp Ninh vừa tức, vừa ấm ức lại vừa bất đắc dĩ.

Cố Phong thấy cô như thế đau lòng muốn chết, căng thẳng giải thích: “Em hiểu lầm rồi...”

“Em có hiểu lầm hay không thì trong lòng anh rõ ràng nhất. Hôm nay anh cố ý liếc mắt đưa tình với cô ta ngay trước mặt em. Còn vì bảo vệ cô ta mà trách mắng Tiểu Đống.” Diệp Ninh phát tiết cơn bất mãn trong lòng mình.

“Anh với cô ấy liếc mắt đưa tình hồi nào chứ? Anh trách Tiểu Đống chỉ là bởi vì lúc đó nó nói như thế là không ổn.”

Cố Phong đã quăng ý tưởng xa cách Diệp Ninh ra sau đầu, chỉ nghĩ phải nhanh chóng giải thích cho rõ ràng mới được.

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của anh, vẻ bất ăn và âm u trong lòng cũng biến mất không ít.

Nhưng mà cô vẫn cứ cố ý xụ mặt: “Hiện tại em chỉ hỏi anh một câu, rốt cuộc thì anh có ý đồ gì với Ngô Hàm Nhu hay không?”

Cố Phong chỉ cảm thấy cực kỳ hoang đường, vô cùng nghiêm túc trả lời nói: “Không có. Anh và cô ấy không có khả năng.”

“Vậy nếu cô ta chủ động tỏ tình với anh thì sao?” Diệp Ninh nhìn chằm chằm vào anh, không buông thả bất cứ biểu cảm nhỏ nhặt nhất nào trên mặt của anh.

“Đương nhiên là từ chối rồi.” Cố Phong vẫn cứ không chút do dự nói.

Hiện tại trong lòng của Diệp Ninh đã thoải mái, nhưng mà vẫn không yên tâm, cố ý cảm thán nói: “Thật ra Ngô Hàm Nhu cũng tốt lắm, anh thật sự bỏ lỡ cơ hội tốt như thế sao?”

TBC

Cố Phong bất đắc dĩ nói: “Người ta có tốt hay không thì liên quan gì đến anh chứ, anh không có bất cứ hứng thú gì với cô ấy hết.”

Người anh thật sự để ý chỉ có một mình cô!

Đáy mắt Diệp Ninh đã lộ ra một chút ý cười, ho khan nói.

“Vậy anh thích ai?”

“...”

Cố Phong không ngờ cô sẽ đột nhiên thay đổi đề tài, thấy ánh mắt sáng quắc của cô, câu trả lời đã đến bên miệng lại bị anh nuốt ngược trở lại vào trong.

“Hiện tại anh đã không nghĩ đến vấn đề này nữa.”

“Không nghĩ vấn đề này?”

Diệp Ninh nhướng mày, hình như hai người bọn họ luôn ở không ở cùng một tần số.

Lúc Cố Phong muốn bắt đầu, cô lùi bước.

Lúc cô khắc phục được khúc mắc, lấy hết can đảm thì anh lại không suy xét đến vấn đề này?

 
Bình Luận (0)
Comment