Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1133

Hai người Đan Thăng và Lý Hiểu cũng mỉm cười, đôi bên đều có suy nghĩ khác nhau.

“Nhà soạn nhạc Nghiêm, dạo gần đây đạo diễn Ngô Á Thu có liên lạc với ông không?”

Điện ảnh sắp chiếu rồi, Lý Hiểu cực kỳ để ý những hành động của Ngô Á Thu.

Theo cô ta được biết, bên kia cũng sắp đóng máy, sắp sửa tiến vào giai đoạn chế tác hậu kỳ.

Nghiêm Hân nâng chung trà lên, nhìn có vẻ vô cùng tùy ý lắc đầu: “Không có.”

Chuyện ông ta sáng tác ca khúc cho Ngô Á Thu rồi bị từ chối cùng không hề tiết lộ ra bên ngoài.

Câu trả lời này làm cho hai người bọn họ cực kỳ kinh ngạc.

Trong nước cũng chỉ có một vài nhà soạn nhạc nổi tiếng mà thôi, điện ảnh của Ngô Á Thu cũng cần ca khúc phối hợp, trước khi bọn họ đến đây thật sự cũng có chút sợ rằng Ngô Á Thu và Nghiêm Hân đã hợp tác thành công rồi.

Dù sao thì cho dù Nghiêm Hân lại có thực lực đến mức nào thì cũng không thể nào sáng tác ra hai ca khúc có phong cách giống nhau trong một thời gian ngắn được.

“Có lẽ mấy ngày nữa thôi đạo diễn Ngô sẽ đích thân đến mời nhà soạn nhạc Nghiêm, đến lúc đó nhà soạn nhạc Nghiêm cũng đừng động lòng đó nha.” Đan Thăng cũng rất biết mình biết ta, cố ý nhắc nhở Nghiêm Hân.

Nghiêm Hân vô cùng nghiêm túc nói: “Từ trước đến nay tôi làm việc luôn luôn giữ lời hứa, nếu đã hứa với đạo diễn Đan và biên kịch Lý rồi, cho dù đạo diễn Ngô có ra gia cao hơn nữa thì tôi cũng sẽ không đồng ý.”

Đan Thăng như trút được gánh nặng, thuận thế lấy hợp đồng ra: “Nếu như là thế này, vậy chúng ta ký hợp đồng đi.”

Nghiêm Hân chỉ nhìn sơ qua, dứt khoát nhanh nhẹn ký tên của mình vào hợp đồng.

Đan Thăng và Lý Hiểu cũng hoàn toàn yên tâm.

Nhất là Lý Hiểu, cô ta cực kỳ tin tưởng: “Lần này điện ảnh của chúng ta nhất định có thể giành được giải nhất, đè bẹp bên kia.”

Nghiêm Hân cũng mang đầy hàm ý mỉm cười, đây cũng chính là một niềm vui ngoài ý muốn đối với ông ta.

Bệnh viện quân khu.

Diệp Ninh và Cố Phong cùng nhau ngồi ở vườn hoa ở phía sau bệnh viện g.i.ế.c thời gian.

 

Đã lâu lắm rồi Cố Phong không nhàn nhã như thế này, nhất là người anh yêu còn đang ở ngay bên cạnh, càng làm cho anh cảm thấy cực kỳ thỏa mãn không nói nên lời.

“Anh thích con trai hay là con gái?”

Diệp Ninh đột nhiên hỏi, Cố Phong đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó nhìn theo tầm mắt của cô.

Cách đó không xa, hai đứa nhỏ chừng bảy tám tuổi đang chơi đùa, chắc bọn nhỏ là con của người nhà đến đây thăm người bệnh.

“Chỉ cần là con của chúng ta thì anh đều thích hết.” Cố Phong trả lời thật lòng.

Diệp Ninh cười nói: “Chờ vết thương của anh lành rồi, chúng ta lập tức sinh con ngay.”

Trước kia cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sinh con, nhưng mà từ sau khi tái hợp lại với Cố Phong lần nữa, cô thật sự đã nghĩ đến tất cả mọi chuyện.

Sinh con của hai người bọn họ, chỉ cần suy nghĩ thôi cũng đã làm cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.

Nhịp tim của Cố Phong không tự chủ được đập nhanh hơn vài phần, anh còn chờ mong hơn cô rất nhiều.

“Em thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?”

Anh vừa vui vẻ nhưng lại vẫn chưa hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui sướng của mình, biết hiện tại Diệp Ninh đang trong giai đoạn phát triển.

Nếu bây giờ mà cô mang thai sinh con thì chắc chắn sẽ phân tán lực chú ý của cô, ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô.

Diệp Ninh không ngờ rằng anh sẽ hỏi như thế: “Không lẽ anh không muốn sao?”

“Muốn, đương nhiên là muốn, nằm mơ cũng muốn.” Cố Phong không hề che giấu cảm xúc kích động của mình, mấy người cùng tuổi với anh ở dưới quê, con cái của bọn họ đều đã có thể đi mua nước tương rồi, cha mẹ cũng đang vô cùng chờ mong có thể nhanh chóng ôm cháu trai, cháu gái.

TBC

Huống chi còn là con của anh và cô: “Nhưng mà...”

“Không có nhưng nhị gì hết, chuyện này anh cứ cố gắng nhiều hơn, thuận theo tự nhiên là được.” Diệp Ninh ngắt ngang lời nói do dự của anh, bọn họ đã chậm trễ rất nhiều thời gian, sau khi bọn họ tái hợp lại với nhau, cô không muốn lãng phí thêm một giây một phút nào nữa.

Cố Phong nghe được cô nói “cố gắng nhiều hơn”, gương mặt hơi ửng hồng.

Có trời mới biết anh muốn “cố gắng nhiều hơn” đến mức nào.

 
Bình Luận (0)
Comment