Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1140

Diệp Ninh chờ ở bên ngoài cửa phòng bệnh, vài phút sau, Trịnh Hồng Xương từ bên trong đi ra.

Nhìn thấy cô, Trịnh Hồng Xương cũng không quá kinh ngạc. Nhưng mà khi nhìn thấy Giang Húc Đông cũng có mặt thì lại khá bất ngờ.

Hai bên chào hỏi lẫn nhau.

Trịnh Hồng Xương nói chuyện vài câu đơn giản với Giang Húc Đông.

Biết anh ấy là bạn của Cố Phong và Diệp Ninh, tuy rằng Trịnh Hồng Xương có chút kinh ngạc, nhưng mà cẩn thận ngẫm lại cũng cảm thấy hợp tình hợp lý.

Trịnh Hồng Xương cũng không ở lại, chỉ dặn dò Diệp Ninh một lúc rồi rời đi.

Lúc này Diệp Ninh, Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm mới đi vào phòng bệnh.

Cố Phong nhìn thấy bọn họ, nhanh chóng thu hồi suy nghĩ.

Giang Húc Đông đầu tiên vẫn là thay mặt Ngô Hàm Nhu xin lỗi Cố Phong, sau đó hứa hẹn nhất định sẽ dẫn Ngô Hàm Nhu quay về.

Ngay lúc bọn họ đang thương lượng muốn đi đâu tìm Ngô Hàm Nhu thì không ngờ rằng Ngô Hàm Nhu lại tự dâng lên tận cửa.

Cô ta vẫn cứ xách theo hộp đồ ăn giống như bình thường, điểm khác nhau chính là lần này cô ta còn ôm theo một bó hoa hồng rực rỡ.

Lúc đi ngang qua trạm y tá, lập tức cảm nhận được vô số ánh mắt kinh ngạc và khinh bỉ, nhưng mà cô ta lại giống như hoàn toàn không nhìn thấy, bước nhanh hơn lập tức đi qua.

“Anh Cố, tôi...”

Cô ta cố ý phát ra âm thanh vui sướng, nhưng khi nhìn thấy Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm ngồi trong phòng bệnh thì lập tức im bặt lại.

Hộp đồ ăn trong tay của cô ta trực tiếp rơi bịch xuống đất.

Toàn bộ biểu cảm trên mặt đều cứng lại, khiếp sợ nhìn về phía Giang Húc Đông, sau đó ánh mắt lập tức biến thành xấu hổ.

Nhưng mà gần như chỉ vài giây sau, cô ta lập tức nở một nụ cười có vẻ như cực kỳ tùy ý.

“Anh, anh họ, sao các anh lại đến đây?”

Bầu không khí trở nên áp lực không nói nên lời.

Diệp Đống đứng ở bên cạnh lộ ra vẻ mặt nhiều chuyện, rõ ràng là đang hóng chuyện xem trò hay.

Sắc mặt Giang Húc Đông vô cùng âm u, thậm chí không muốn nhìn Ngô Hàm Nhu thêm cái nào, lập tức đứng lên nói với Diệp Ninh và Cố Phong nói: “Chúng tôi đi về trước.”

Diệp Ninh biết lúc này anh ấy đang rất tức giận, phối hợp gật đầu.

 

Lúc Giang Húc Đông đi ngang qua người Ngô Hàm Nhu, lạnh lùng để lại một câu.

“Đi ra ngoài với anh.”

Ngô Hàm Nhu không dám thở mạnh, cúi đầu đi theo.

Một lúc sau, phòng bệnh lại yên lặng trở lại.

Diệp Đống hoan hô nói: “Cuối cùng thì con nhỏ mặt dày kia cũng chịu đi rồi.”

Tuy rằng Cố Phong cảm thấy cách dùng từ của cậu không được tốt cho lắm, nhưng mà thấy Ngô Hàm Nhu rời đi thì cũng cảm giác như trút được gánh nặng.

Anh liếc nhìn Diệp Ninh.

Xem ra tìm Giang Húc Đông đến đây là quyết định đúng đắn.

“Húc Đông, em bình tĩnh chút đi, nói chuyện đàng hoàng với em ấy.” Giang Phong Lâm nhìn gương mặt lạnh nhạt của Giang Húc Đông, không yên tâm dặn dò.

Lần này Ngô Hàm Nhu thật sự là rất quá đáng, ngay cả anh ta cũng cảm thấy có chút khó hiểu.

Giang Húc Đông không phát ra bất cứ âm thanh gì, chỉ lo đi lên xe một mình.

Ngô Hàm Nhu đứng trước cửa xe do dự.

Giang Phong Lâm thở dài, nói: “Em lên xe đi.”

Tuy rằng Ngô Hàm Nhu không ngờ rằng Giang Húc Đông sẽ đến, nhưng ngẫm lại cũng biết đây chắc chắn là Diệp Ninh làm gì đó.

Hơn nữa rất có khả năng anh ấy đã biết được hành vi mấy ngày nay của cô ta.

Cô ta do do dự dự lên xe, chột dạ không dám liếc nhìn Giang Húc Đông lần nào.

Giang Phong Lâm cũng không lên xe, để lại không gian riêng tư cho hai người bọn họ.

“Vì sao em lại muốn phá hư tình cảm của Diệp Ninh và Cố Phong?” Giang Húc Đông vừa mở miệng là lập tức chất vấn, bầu không khí trong xe đột nhiên trở nên trầm thấp.

Quả nhiên.

TBC

Đầu óc của Ngô Hàm Nhu nhanh chóng chuyển động, đối diện với ánh mắt sắc bén của Giang Húc Đông, trông có vẻ như bình tĩnh nói: “Em không có phá hư tình cảm của bọn họ...”

“Không có?” Giang Húc Đông cố nén lửa giận.

Ngô Hàm Nhu siết chặt nắm tay, biết là đã không thể nào tránh khỏi cuộc cãi vã này.

“Em thích Cố Phong.”

 
Bình Luận (0)
Comment