Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1157

Hai mắt Nghiêm Hân sáng lên, không ngờ còn có người cũng chán ghét Diệp Ninh giống như ông ta.

“Biên kịch Lý, cô cũng quen với Diệp Ninh à?”

Lý Hiểu tăng thêm âm lượng: “Không chỉ quen thôi đâu. Nhà soạn nhạc Nghiêm có biết vì sao Ngô Á Thu sẽ sử dụng ca khúc chủ đề điện ảnh do Diệp Ninh sáng tác hay không?”

Trong lòng Nghiêm Hân còn giấu chuyện khác, theo bản năng hơi hồi hộp.

“Vì sao chứ?”

“Bởi vì Diệp Ninh chính là biên kịch của bộ điện ảnh mà Ngô Á Thu mới quay xong.”

Lý Hiểu nói, Nghiêm Hân giật mình suýt xoa, chờ đến khi phản ứng lại thì lập tức vô cùng nghi ngờ và không muốn chấp nhận.

“Sao lại thế được chứ?”

Ông ta biết Diệp Ninh cũng có một ít trò khôn vặt, nhưng việc sáng tác ca khúc và viết kịch bản là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Diệp Ninh làm gì có bản lĩnh lớn như thế chứ!

Không chỉ có Nghiêm Hân giật mình mà đến cả Phó Trạch Minh cũng ngạc nhiên há to miệng.

Trên mặt Lý Hiểu lại tràn ngập vẻ khinh bỏ: “Sao lại không thể được chứ. Bởi vì cô ta đã ăn cắp kịch bản của tôi và Hoành Minh, sau đó không biết đã dùng cách nào mà thu phục được đạo diễn Ngô Á Thu.”

Lượng tin tức trong mấy lời này quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn hai người đều phản ứng không kịp.

Tuy rằng Đan Thăng không ngăn cản Lý Hiểu, nhưng trong lòng ông ta thật sự rất bất đắc dĩ.

Ông ta đã biết Lý Hiểu có địch ý rất lớn với Diệp Ninh, hai bộ điện ảnh đều sắp công chiếu, cô ta ước gì để cho cả thế giới này đều biết kịch bản của Diệp Ninh là đồ sao chép.

Nếu đối phương thật sự sao chép thì còn đỡ, nhưng lỡ như không phải, cô ta nói xấu người ta như thế, sẽ phải lãnh hậu quả cực lớn.

“Thì ra là thế!” Toàn bộ sự âm u trong lòng Nghiêm Hân đều biến mất sạch sẽ, thậm chí còn cảm thấy vô cùng vui vẻ nói: “Dựa theo những gì tôi hiểu biết về cô gái kia thì đúng là cô ta có thể làm ra được loại chuyện này.”

Ông ta cảm thấy may mắn vì ca khúc của mình không bị Ngô Á Thu lựa chọn, nếu không chờ đến khi hai bộ điện ảnh công chiếu, Ngô Á Thu sẽ bởi vì chuyện sao chép này mà mất sạch danh tiếng.

 

Ngay giây phút này, Lý Hiểu và Nghiêm Hân giống như tìm được tri kỷ của đời mình, lải nha lải nhải nói mãi không ngừng.

Phó Trạch Minh lại thông minh chọn cách im lặng, trước khi sự việc được xác nhận rõ ràng, ông ấy quyết định lựa chọn trung lập.

Không bao lâu sau, lòng tin và sự khẳng định của Lý Hiểu và Nghiêm Hân sẽ nghênh đón lần vả mặt đầu tiên.

Nhà họ Thường.

Thường Hậu Phát mời bạn thân Lý Giang đến chơi cờ.

“Nghe nói mấy ngày trước đạo diễn Ngô đến nhà ông mời tận ba lần đúng không?”

Lý Giang nhìn Thường Hậu Phát đang nghiên cứu nước cờ, cố ý nhắc đến đề tài này, muốn phân tán lực chú ý của ông ấy.

“Đúng là có đến mấy lần, nhưng mà đều bị tôi đuổi đi rồi.” Thường Hậu Phát có lệ đáp, nhìn chằm chằm vào bàn cờ.

“Xem ra muốn mời ông xuống núi đúng là không dễ dàng gì. Đuổi đi thì cũng tốt, danh tiếng của bộ điện ảnh do Ngô Á Thu quay chụp cũng không được tốt lắm.”

Những lời Lý Giang nói ra lại làm Thường Hậu Phát có chút kinh ngạc.

“Điện ảnh còn chưa công chiếu mà danh tiếng đã không tốt rồi à?”

Chuyện này rất hiếm thấy.

Huống chi ở trong ngành Ngô Á Thu cũng coi như một đạo diễn có tầm ảnh hưởng lớn.

“Đúng vậy. Hiện tại bên ngoài đều đồn rằng bộ điện ảnh lần này của ông ấy có nghi ngờ liên quan đến việc sao chép kịch bản.”

“Ồ?” Thường Hậu Phát tìm được nước cờ đúng đắn, đặt cờ xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lý Giang: “Sao lại nói thế?”

“Tôi cũng không biết rõ tình hình cụ thể cho lắm, nhưng mà bên ngoài đều đang truyền điện ảnh của đạo diễn Ngô sao chép điện ảnh của đạo diễn Đan.” Lý Giang tùy ý đặt một quân cờ trắng xuống.

“Đạo diễn Đan nào thế?” Sau khi Thường Hậu Phát rời khỏi giới ca hát thì rất hiếm khi để ý đến chuyện trong giới, cho nên cũng không quen biết với các đạo diễn mới xuất hiện.

TBC

Lý Giang giải thích: “Đan Thăng, cũng là một đạo diễn mới khá tốt, lúc trước đã quay chụp hai bộ phim cũng không tệ lắm. Lần này đạo diễn Đan và đạo diễn Ngô cùng nhau quay chụp điện ảnh đề tài võ thuật cùng một lúc, hơn nữa còn là đạo diễn Đan bấm máy trước, hơn nữa cũng hoàn thành quay chụp sớm hơn. Tôi đoán thời gian công chiếu của hai bộ điện ảnh này sẽ không chênh lệch quá hai tháng đâu.”

Nghe đến đây, Thường Hậu Phát lại có chút hứng thú: “Đề tài giống nhau thì là sao chép hả?”

 
Bình Luận (0)
Comment