Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1173

Cố Phong nhìn thấy Diệp Đống lập tức toát ra vẻ mặt khát vọng và ước ao, biết anh đã đạt được mục đích rồi.

Buổi chiều, lúc Diệp Ninh về đến nhà, mới phát hiện Cố Phong và Diệp Đống còn chưa về nhà nữa.

Cô cũng không biết rốt cuộc thì Cố Phong dẫn Diệp Đống đi đâu làm gì, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Khoảng gần ba giờ chiều, ngoài cửa mới có tiếng động.

“Chị, sao chị về sớm thế?”

Diệp Đống vừa đi vào nhà đã cười tươi rói chủ động chào hỏi, đã không còn giận dỗi bực bội như ngày hôm qua nữa.

Cố Phong đi theo phía sau cậu, mặt mày thả lỏng nhẹ nhàng.

Diệp Ninh nhìn Diệp Đống vui vẻ như thế, còn chưa kịp phản ứng lại, Diệp Đống đã nói thêm một cậu, càng làm cho cô tò mò muốn biết rốt cuộc ngày hôm nay bọn họ đã đi làm cái gì.

Cậu nói: “Chị, em nghĩ kỹ rồi, em muốn học nghề mộc!”

“...”

Diệp Ninh hơi sửng sốt.

Ngày hôm qua cậu đòi sống đòi chết, la lối ồn ào kiên quyết nhất định không học.

Cô nhìn về phía Cố Phong với ánh mắt dò hỏi, Cố Phong gật đầu với cô.

Tiếp theo đó, Diệp Đống cực kỳ ngoan ngoãn xin lỗi Diệp Ninh: “Chị, ngày hôm qua đầu óc của em bị úng nước, không biết được lòng tốt của chị dành cho em. Hiện tại em đã nghĩ thông suốt rồi, em nhất định sẽ đi theo thầy học tập chăm chỉ, học được tay nghề thật giỏi!”

Diệp Ninh đột nhiên lại cảm thấy hoảng hốt, không lẽ hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây hỏa?

“Em nghĩ kỹ thật rồi sao?”

Cô lại xác định lại lần nữa, dù sao thì thằng nhóc này cũng rất hay thay đổi xoành xoạch.

Diệp Đống vô cùng khẳng định gật đầu nói: “Em nghĩ kỹ rồi, tuyệt đối sẽ không đổi ý!”

Cuối cùng Diệp Ninh cũng không nhịn được nữa, hỏi Cố Phong: “Sao anh khuyên được nó hay thế?”

Cố Phong và Diệp Đống liếc nhìn nhau, hai người vô cùng ăn ý mà đồng thanh trả lời: “Đây là bí mật.”

 

Trên đường về nhà, Cố Phong đã hứa với Diệp Đống là sẽ không nói cho Diệp Ninh biết những chuyện mất mặt mà cậu đã từng làm ngày hôm nay.

Lần này đến lượt Diệp Ninh dở khóc dở cười, hai người bọn họ cũng có bí mật rồi hả?

 

Nhưng mà cho dù quá trình như thế nào thì kết quả cũng đã là thứ mà cô muốn nhất.

“Vậy chị không hỏi nữa. Nếu em đã quyết định, vậy chúng ta nhanh chóng lên kế hoạch về nhà thôi, sau khi dàn xếp gia đình ổn thỏa rồi, em lại quay về đi theo thầy Lý học tập.”

Diệp Ninh đã tính toán xong hết từ lâu, mượn cơ hội lần này cô cũng về nhà thăm cha mẹ luôn.

Diệp Đống gật đầu như giã gạo, vô cùng nhiệt tình.

Nhưng mà Cố Phong lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: “Tiểu Ninh, anh có chuyện muốn nói với em.”

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ mặt của anh, ý thức được gì đó, đột nhiên trở nên căng thẳng: “Sao thế?”

Cố Phong cũng không nói ngay, Diệp Đống lập tức ngầm hiểu, mượn cớ đi nhà vệ sinh.

“Sáng nay lúc anh gọi điện thoại cho đoàn trưởng thì được biết sắp tới quân bộ sẽ tiến hành một buổi diễn luyện quân sự cực kỳ quan trọng, Anh đã trễ nải khá nhiều thời gian rồi, ý của đoàn trưởng là nếu trạng thái của anh cho phép thì có thể khôi phục công việc rồi.”

Cố Phong biết Diệp Ninh muốn để hai người bọn họ cùng nhau về quê thăm người thân, nhưng mà ước muốn này lại không thể thực hiện được.

Quả nhiên Diệp Ninh ngơ ngẩn, hoàn toàn không hề chuẩn bị tâm lý cho việc hai người phải nhanh chóng chia xa nhanh như thế.

“Chỉ chờ thêm mấy ngày thôi cũng không được sao?”

Cố Phong vô cùng bất đắc dĩ và xin lỗi.

Giọng nói của Diệp Ninh có vẻ vô cùng áp lực: “Chừng nào thì anh về?”

Cố Phong nói: “Trễ nhất là ngày mốt.”

Diệp Ninh không nỡ chia xa với anh, hơn nữa lại càng lo lắng cho cơ thể của anh.

“Nhưng mà bác sĩ nói cơ thể của anh vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể quá vất vả.”

Cố Phong nhẹ giọng hứa hẹn: “Anh sẽ để ý.”

Trong lòng Diệp Ninh căng thẳng, trong lòng biết rõ một khi anh quay về bộ đội, anh chắc chắn sẽ không thể để ý quá nhiều đến sức khỏe của bản thân.

Nhưng mà cô càng biết rõ, có lẽ cô sẽ không cản anh được, cũng không thể cản anh.

 
Bình Luận (0)
Comment