Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1198

Mẹ của Lý Cẩu Tử cũng không tiếp tục cãi nhau với bà ta, chỉ lộ ra một nụ cười mang theo rất nhiều hàm ý.

Người khác không biết tình hình của Diệp Ninh, nhưng bà ấy lại biết rất rõ.

Lúc trước Lý Cẩu Tử vào thành phố nhìn thấy báo chí đăng tin Diệp Ninh bị bắt cóc, lúc ấy bà ấy đã quay về báo cho nhà họ Diệp.

Người nhà họ Diệp cứ khăng khăng cho rằng nhận lầm người rồi, chỉ là trùng tên trùng họ mà thôi.

Bà ấy cũng tin là thật.

Mãi đến lần này Diệp Ninh đã trở về, Lý Cẩu Tử nhìn thấy Diệp Ninh, giật mình hoảng sợ suốt một buổi sáng.

Hiện tại nhìn thấy Diệp Ninh trông giống hệt như ngôi sao ca nhạc bị bắt cóc được lên báo lần trước, rõ ràng chính là một người.

Bọn họ hoàn toàn có thể khẳng định Diệp Ninh đã trở thành siêu sao ca nhạc, cô gặp chuyện, khắp các báo chí đều đăng tin, đủ có thể tưởng tượng được cô nổi tiếng đến mức nào.

Hôm trước lúc Lý Cẩu Tử vào thành, lại còn cố ý đi ra bên ngoài hỏi thăm tình hình của Diệp Ninh.

Vừa hỏi thăm, lập tức giật mình chấn động.

Mẹ của Lý Cẩu Tử không biết Lưu Mãn có bao nhiêu tiền, nhưng lại có thể khẳng định hiện tại số tiền mà Diệp Ninh kiếm được, giá trị con người và độ nổi tiếng của cô chắc chắn sẽ không thua kém Lưu Mãn chút nào.

TBC

Nhưng mà bà ấy cũng không lắm miệng trước mặt hàng xóm, dù sao thì từ đầu đến cuối nhà họ Diệp đều luôn rất khiêm tốn, những việc này chỉ một mình bà ấy biết là được rồi.

Lúc này Lưu Mãn và Diệp Ninh đối đầu với nhau, còn chưa biết được cuối cùng ai mới là người xui xẻo đâu.

Lý Thải Nguyệt nhìn bóng dáng mẹ của Lý Cẩu Tử rời đi, cứ có cảm giác có chỗ nào đó sai sai thì phải?

Nhưng mà cho dù có suy nghĩ như thế nào thì cũng không thể nào hiểu rõ được.

Bên này, Diệp Ninh và Diệp Đống đã về đến nhà.

Diệp Quốc Sinh vừa đau lòng cho con trai, lại vẫn nhịn không được dạy dỗ cậu một trận.

Khổng Giai nhìn Diệp Đống, hai mắt đỏ rực, không nói một lời.

“Cái tính của con như thế này, sau này cho dù có đến kinh thành thì cũng chỉ biết chọc thêm phiền phức cho chị của con thôi, con cứ ngoan ngoãn ở lại trong nhà đi!” Diệp Quốc Sinh giận dỗi nói.

Diệp Đống vẫn luôn ngoan ngoãn lập tức kích động: “Không được, con nhất định phải đi ra ngoài! Nếu cha mẹ không yên tâm về con thì cha mẹ cũng đi theo cùng đi!”

 

Diệp Ninh đã nói cho cha mẹ biết chuyện Diệp Đống muốn đến kinh thành phát triển, hơn nữa cô đã mua nhà ở kinh thành, cũng nhắc đến chuyện bảo bọn họ cùng nhau dọn qua đó.

Nhưng mà Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn cứ không chịu đồng ý.

Cho dù kinh thành có tốt đến mức nào thì đó cũng chỉ là một thành phố xa lạ đối với bọn họ mà thôi.

Hơn nữa bọn họ cũng lo lắng sau khi mình đến thành phố lớn như thế sẽ ở không quen.

Diệp Quốc Sinh chủ động nhắc đến chuyện này, Diệp Đống lập tức dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh thuận thế nói: “Cha, Tiểu Đống nói cũng đúng. Nếu cha mẹ thật sự không yên tâm về em ấy thì cùng nhau dọn qua đó luôn đi.”

Một giây trước Diệp Quốc Sinh còn tức giận trừng mắt nhìn Diệp Đống, vậy mà chờ đến khi nhìn về phía Diệp Ninh, ánh mắt lập tức trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.

“Cha với mẹ của con già đầu rồi, thật sự không muốn rời khỏi cái nhà này.”

Nhà có nghèo cũng khó mà bỏ được.

Diệp Ninh đã nghĩ đến, nhưng nếu Diệp Đống cũng rời đi, chỉ để lại cha mẹ ở nhà một mình, cô cũng không yên tâm được.

Cũng may là còn có thời gian, có thể chậm rãi làm công tác tư tưởng cho bọn họ.

Khổng Giai đỡ Diệp Đống về phòng.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn cứ lộ ra vẻ mặt u sầu.

“Tiểu Ninh, lần này nhà của ta đắc tội nhà họ Lưu rồi, con dẫn theo Tiểu Đống, Khổng Giai và Khiêm Khiêm đi trước đi.”

Chỉ cần mấy đứa nhỏ đi rồi, hai ông bà già bọn họ cũng không cần phải sợ hãi gì nữa.

“Cha mẹ, chuyện này cha mẹ đừng có lo, cứ để cho con xử lý.” Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, muốn cho bọn họ có đủ cảm giác an toàn.

Diệp Quốc Sinh thở dài, đây là một nút thắt chết, sao có thể gỡ ra được chứ.

Diệp Ninh lại hỏi lại lần nữa: “Cha, rốt cuộc nhà họ Lưu có chuyện gì thế? Con cảm thấy hình như người trong thôn đều rất sợ nhà bọn họ, đến cả thôn trưởng cũng không ngoại lệ.”

Diệp Quốc Sinh không muốn nói, nhưng cũng không thể không nói, nghiêm túc mở miệng nói.

“Con cảm giác đúng lắm. Trong thôn đúng là khá kiêng dè Lưu Mãn, nhưng cũng là vì có chuyện cần phải nhờ Lưu Mãn...”

 
Bình Luận (0)
Comment