Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1202

Mạnh Phàm Chí nhìn về phía Lưu Mãn nói: “Nếu số người đồng ý cho người nhà họ Diệp rời đi cao hơn phân nửa, vậy để người nhà họ Diệp đi. Nhưng nếu không đến mức đó, vậy thì thôi. Nhưng mà trong thôn vẫn phải tiếp tục sửa đường, còn cảm thấy có được không?”

Nếu làm như thế, cho dù cuối cùng nhà họ Diệp có ở lại trong thôn hay không thì đều là do người toàn thôn quyết định, bên phía nhà họ Diệp cũng không còn lời nào để nói.

Hơn nữa nếu nhà họ Diệp may mắn được hơn một nửa người trong thôn ủng hộ, Lưu Mãn cũng không thể tiếp tục dùng việc sửa đường để uy hiếp.

Đây tuyệt đối là một phương pháp nhất cử lưỡng tiện.

Tuy rằng thôn trưởng vẫn cứ cảm thấy không ổn, nhưng mà cũng đã tốt hơn để các cán bộ trong thôn tự tiện quyết định rất nhiều, cuối cùng ông ấy chỉ có thể gật đầu.

“Tôi không có ý kiến.”

“Chúng tôi cũng đồng ý.” Các cán bộ trong thôn cũng lần lượt bày tỏ thái độ.

Cuối cùng chỉ chờ Lưu Mãn quyết định.

Lưu Mãn hoàn toàn không muốn phức tạp hóa mọi chuyện như thế, nhưng mà hiện tại nếu anh ta không đồng ý, ngược lại có vẻ như bản thân không tự tin.

“Nếu mấy người không sợ lãng phí thời gian thì tôi đương nhiên cũng đồng ý.”

Anh ta cũng không tin người trong thon còn có thể thiên vị cho người nhà họ Diệp.

“Vậy cứ quyết định thế đi, cho dù kết quả cuối cùng như thế nào thì chuyện sửa đường này...”

“Yên tâm, từ trước đến nay Lưu Mãn tôi một lời nói một gói vàng, chắc chắn sẽ không đổi ý!”

Nghe anh ta thề thốt khẳng định như thế, thôn trưởng cũng hơi yên tâm.

Để đề phòng muộn sẽ sinh biến, ông ấy lập tức nói ngay: “Để công bằng, hiện tại lập tức đi tìm người nhà họ Diệp đến, nói rõ ràng đầu đuôi sự việc cho bọn họ, sau đó mới bắt đầu bỏ phiếu.”

Ở đây có hơn một trăm người, đại biểu cho hơn trăm hộ gia đình, như vậy là đủ rồi.

“Diệp Ninh đang ở đây nè!”

Mẹ của Lý Cẩu Tử nghe được thôn trưởng ở bên trong nói như thế, không đợi Diệp Ninh phản ứng lại đã chủ động hô to.

 

Tất cả mọi người trong phòng đều không ngờ rằng Diệp Ninh cũng đang có mặt, sắc mặt hơi thay đổi.

Thôn trưởng và các các bộ trong thôn cũng lập tức nhìn qua.

Mọi người nhốn nháo né tránh tạo ra một đường đi.

Quả nhiên Diệp Ninh đang đứng ngay ngoài cửa.

Mọi người không biết rốt cuộc cô đã đến bao lâu rồi, lại nghe được nhiều ít?

Ngay khoảnh khắc Lưu Mãn nhìn thấy Diệp Ninh, đáy mắt lập tức hiện lên chút âm u và dữ tợn.

Diệp Ninh cất bước, dưới vô số ánh nhìn chăm chú, không nhanh không chậm đi đến bên trong.

“Diệp Ninh, con đến đây từ lúc nào thế?” Thôn trưởng chủ động hỏi, sắc mặt vô cùng phức tạp.

Diệp Ninh nói: “Ngay lúc mọi người thương lượng muốn đuổi nhà của con ra khỏi thôn đó.”

Thôn trưởng vừa xấu hổ lại áy náy, dù sao ông ấy cũng là trưởng thôn, thế nhưng lại bị uy h.i.ế.p phải đuổi thôn dân đi. Tuy rằng hiện tại Diệp Ninh không lộ ra vẻ quá kích động, nhưng những lời này cũng như đang vả thẳng vào mặt ông ấy.

“Diệp Ninh, trong thôn cũng không muốn làm như thế, nếu con đã nghe thấy, vậy cũng nên thông cảm cho sự khó xử của thôn.” Một cán bộ thôn nhịn không được giải thích thay cho thôn trưởng.

Diệp Ninh cười lạnh: “Trong thôn gặp khó xử thì phải hi sinh nhà của con à? Đây là đạo lý gì thế?”

“Chuyện này...” Cán bộ trong thôn bị hỏi nghẹn họng không trả lời được.

“Diệp Ninh, cô cũng đừng có không biết điều như thế, nếu không phải Diệp Đống trêu chọc Lưu Mãn trước thì làm gì có chuyện ngày hôm nay chứ? Là tại mấy người tự gieo gió gặt bão thôi!” Lý Kiệt đứng ở bên cạnh Lưu Mãn mắng một cách vô cùng đương nhiên.

Diệp Ninh lạnh nhạt liếc nhìn Lý Kiệt, hôm trước khi Lưu Mãn chạy đến nhà cô kiếm chuyện, cái tên Lý Kiệt này cũng là người xông lên trước nhất.

TBC

Đúng là một tên chó săn rất nghe lời.

“Vậy tôi cũng muốn hỏi, chọc phải Lưu Mãn là phải bị đuổi ra khỏi thôn, đây là điều khoản pháp luật gì hả?”

Lý Kiệt còn muốn biểu hiện ở trước mặt Lưu Mãn, miệng đã mở ra, lại không biết phải nói cái gì, trong lúc nhất thời đỏ mặt tía tai.

Tại sao trước kia anh ta lại không biết Diệp Ninh nhanh mồm dẻo miệng như thế chứ?

 
Bình Luận (0)
Comment