Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1218

Sau khi đi đến cổng chính, cô ta còn cố ý bày ra tư thế đứng mà cô ta tự cho là vô cùng hoàn mỹ, sau đó chỉ chờ các người dân trong thôn chủ động đến gần lấy lòng, cầu xin.

Đúng là trong hẻm có rất nhiều người, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mặt vui sướng, gần như tất cả mọi người đều hỏi đi hỏi lại một câu.

“Có phải thật không vậy?”

“Đương nhiên là thật rồi! Hiện tại mọi người đang ở đại đội đó. Thôn trưởng cũng đã lên tiếng rồi, hôm nay sẽ lập tức đi tìm đội thi công ngay!”

“Tốt quá rồi, chúng ta cũng đi đi!”

...

Ngay từ đầu Lưu Mỹ Lệ cũng không để ý đến cuộc nói chuyện kích động này, nhưng mà hai ba phút sau qua đi, vẫn không có ai đi đến để ý đến cô ta, cuối cùng cũng làm cô ta cũng ý thức được khác thường.

Cô ta hất mặt lên thật cao, nhìn mấy người dân trong thôn đang sốt ruột đi ngang qua nhà bọn họ, mất kiên nhẫn chủ động cản một người phụ nữ lại.

“Thím.”

Cô ta gọi đối phương một tiếng, muốn tìm được cảm giác tồn tại.

Người phụ nữ nhìn cô ta vài giây, sau đó có chút mất kiên nhẫn hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Ặc.

Biểu cảm của Lưu Mỹ Lệ hơi cương cứng.

Không ngờ bà ta còn hỏi cô ta có chuyện gì không?

Không phải mấy người bọn họ muốn đến cầu xin nhà cô ta tha thứ cho bọn họ sao?

TBC

“Nếu không có chuyện gì thì tôi phải đi rồi.” Người phụ nữ không hề có ý định chờ cô ta.

Lưu Mỹ Lệ âm trầm mở miệng: “Mấy người muốn đi đâu đó? Xảy ra chuyện gì vậy?”

Ít nhất cô ta phải xác nhận rõ ràng xem tình hình hiện tại là như thế nào?

Trước khi người phụ nữ kia trả lời, ánh mắt khi nhìn về phía cô ta trở nên cực kỳ thâm thúy, không còn vẻ cẩn thận giống như lúc trước, sau đó mới gân cổ lên nói: “Đi đến đại đội đó. Diệp Ninh đã đưa tiền cho thôn rồi, thôn chúng ta sắp sửa sửa đường!”

Cứ như là sợ cô ta sẽ không rõ vậy.

 

Răng rắc!

Lưu Mỹ Lệ giống như nghe được tiếng sét đánh giữa trời quang, cương cứng đứng yên tại chỗ, đầu óc đều thoáng trống rỗng trong chốc lát.

Người phụ nữ kia cong môi nở nụ cười châm chọc.

Lúc trước hai anh em bọn họ đều ỷ vào chuyện này mà diễu võ dương oai trước mặt bà con chòm xóm rất nhiều lần, mọi người vì muốn sửa đường, cho dù gặp chuyện có thể nhịn hay không thể nhịn thì cũng đều ráng nhịn.

Nhưng mà lại âm thầm oán hận hai anh em bọn họ rất nhiều.

Hiện tại cuối cùng cũng không cần phải đi để ý đến sắc mặt của hai anh em này nữa rồi!

“Thím, thím nói đùa cái gì thế? Diệp Ninh sửa đường cho thôn chúng ta? Cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như thế...”

“Không lẽ con chỉ cho phép nhà của con phát tài, không cho phép nhà người khác có tiền sao? Hơn nữa Diệp Ninh rộng lượng hơn nhiều, hôm qua con bé mới nói là sẽ sửa đường cho thôn thì hôm nay đã dẫn theo thôn trưởng đi lấy tiền, không giống như như của con, đã hứa hơn nửa năm trời mà vẫn còn chưa có động tĩnh gì.”

Người phụ nữ này không hề có ý định chừa cho Lưu Mỹ Lệ chút tình cảm nào, lời bà ta nói ra cũng là sự thật.

Mặt của Lưu Mỹ Lệ lập tức đỏ bừng, cô ta đương nhiên biết Lưu Mãn cũng không phải thật lòng muốn sửa đường cho trong thôn, cho nên thỉnh thoảng lại muốn tìm cớ kéo dài

Dù sao thì đó là một vạn đồng tiền, cho dù hiện tại nhà cô ta đã giàu rồi, nhưng lấy số tiền đó ra vẫn sẽ rất xót ruột.

Nhưng mà cô ta lại càng không muốn chấp nhận việc Diệp Ninh lại có thể lấy ra số tiền này, đè đầu nhà bọn họ.

Người phụ nữ nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô ta, cũng không nói thêm gfi nữa, quay đầu lại rời đi ngay.

Chờ đến khi Lưu Mỹ Lệ phản ứng lại thì làm gì còn có bóng dáng của người phụ nữ kia nữa chứ.

Lưu Mãn ngồi trong phòng khách đang ảo tưởng ra cảnh thôn trưởng cúi đầu nhận thua thì Lưu Mỹ Lệ đã hoảng loạn chạy vào.

“Anh, xảy ra chuyện rồi! Chuyện lớn đó!”

Lưu Mãn thấy chỉ có một mình cô ta đi về, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

“Sao thế?”

“Bọn họ nói Diệp Ninh đã bỏ tiền ra sửa đường cho trong thôn rồi, hiện tại tất cả mọi người đều đã chạy đến đại đội cảm ơn Diệp Ninh đó!”

Lưu Mỹ Lệ vừa sốt ruột lại vừa tức, nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này.

 
Bình Luận (0)
Comment