Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1222

“Thôi im đi. Chị của anh nghe không thấy phiền thì em cũng thấy phiền.” Khổng Giai ngồi bên cạnh Diệp Ninh trực tiếp ngắt ngang lời khen ngợi của Diệp Đống.

Diệp Đống nghe lời không nói gì nữa, cười gượng.

Triệu Thu Phân ôm lấy Khiêm Khiêm, nhìn hình ảnh cả gia đình hòa thuận vui vẻ, vui mừng muốn chết.

“Hiện tại nhà chúng ta cũng chỉ còn thiếu Cố Phong mà thôi, chờ đến khi nào Cố Phong cũng quay về thì đó mới coi như là hoàn toàn viên mãn.”

Nghe đến tên Cố Phong, Diệp Ninh lập tức không khống chế được nỗi nhớ nhung và lo lắng trong lòng mình.

Cô đã từ kinh thành về quê được nửa tháng rồi, từ sau khi lắp đặt điện thoại trong nhà xong, cô đã lập tức gọi điện thoại đến doanh số ba của Cố Phong, để lại số điện thoại và lời nhắn.

Nhưng mà Cố Phong vẫn chưa liên lạc với cô lần nào, xem ra nhiệm vụ diễn tập vẫn còn chưa kết thúc.

Cũng không biết vết thương trên người của anh như thế nào rồi?

Có phải cơ thể anh không chịu nổi diễn tập với cường độ cao như thế hay không?

Dựa theo tình hình hiện tại, nếu Cố Phong không chủ động gọi điện thoại về thì cô chắc chắn sẽ không tìm được anh.

Đây cũng là chuyện làm cô bất đắc dĩ nhất.

Khổng Giai nhìn Diệp Ninh đột nhiên trở nên yên tĩnh, đều là phụ nữ, cô ấy cũng đoán được đại khái cô đang nghĩ gì.

TBC

“Chị, có phải chị nhớ anh rể rồi không?”

Diệp Ninh cũng không xấu hổ, trực tiếp gật đầu nói: “Đúng là nhớ anh ấy rồi. Lúc chị và anh ấy tạm biệt thì tình trạng sức khỏe của anh ấy còn tệ hơn cả chị, cũng không biết hiện tại như thế nào rồi.”

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nhìn nhau, hai người vừa quan tâm tình hình sức khỏe của Cố Phong, cũng vui mừng vì tình cảm của hai vợ chồng bọn họ càng ngày càng tốt.

“Anh rể biết chị lo lắng cho anh ấy, chắc chắn sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân.”

Những lời Khổng Giai nói ra hoàn toàn lấy lòng Diệp Ninh.

“Chỉ hi vọng là thế.”

Khổng Giai không muốn Diệp Ninh lo lắng quá nhiều, chủ động chuyển sang đề tài khác.

 

“Chị, em hâm mộ tình cảm của hai người thật đó! Nếu Tiểu Đống có thể thích em bằng một nửa anh rể thích chị thì em đã trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này rồi.”

Bọn họ đã biết chuyện Cố Phong vì cứu Diệp Ninh mà từ bỏ cả tính mạng của mình.

Tình cảm như thế thật sự làm người ta quá chấn động.

Diệp Ninh theo bản năng nhìn về phía Diệp Đống.

Vẻ mặt Diệp Đống cương cứng, chột dạ đảo mắt.

Cậu vẫn chưa tìm được cơ hội để nói cho Khổng Giai biết chuyện đó.

Thật ra cũng không phải cậu không có cơ hội, mà là mỗi lần định nói thì cậu lại lùi bước, cậu sợ không biết sau này Khổng Giai có thể tha thứ cho cậu hay không.

Khổng Giai vốn dĩ chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi, không ngờ lại làm bầu không khí trở nên nghiêm túc rất nhiều, điều này làm cô ấy cảm thấy có chút kinh ngạc

Diệp Đống cũng nhận ra được sự khó hiểu của cô ấy, nhanh chóng bảo đảm nói: “Anh biết ở phương diện này thì anh thua xa anh rể, nhưng mà em cứ yên tâm đi, sau này anh chắc chắn sẽ đối xử tốt với em và Khiêm Khiêm.”

Triệu Thu Phân hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cười phụ họa: “Đúng vậy, nếu Tiểu Đống làm đối xử tệ bạc với con, mẹ sẽ là người đầu tiên không tha cho nó!”

Diệp Đống cười gượng, mà Diệp Ninh thì lại lựa chọn im lặng.

Buổi trưa, Khổng Giai vào nhà bếp nấu cơm.

Diệp Ninh đi vào, xem xem có thể giúp được gì hay không.

“Em làm là được rồi.” Khổng Giai tùy tiện nói, hoàn toàn không cho Diệp Ninh làm việc.

Cuối cùng dưới sự kiên quyết của Diệp Ninh, mới để cô ngồi xuống lòng bếp, lát nữa sẽ thêm củi đốt lửa.

Nhìn động tác nhanh nhẹn của Khổng Giai, Diệp Ninh âm thầm cảm thán, cô ấy quá giỏi giang.

“Khổng Giai, chị còn có chuyện chưa hỏi em, em có muốn đến kinh thành sinh sống chung với Tiểu Đống không?”

Diệp Đống đã quyết tâm muốn đến kinh thành phát triển,cho dù Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân có đi cùng hay không, nhưng mà Khổng Giai là vợ của cậu, chắc chắn là sẽ đi cùng.

Tất cả mọi người cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, chỉ có Diệp Ninh hỏi ra vấn đề này.

 
Bình Luận (0)
Comment