Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 1258

Từ sau khi Diệp Ninh đến tham dự cuộc họp mặt do Lý Vân Phong tổ chức, cậu và công an vẫn luôn âm thầm giấu trong chỗ tối bảo vệ cô.

Sau đó Diệp Ninh bị chặn đường trong hẻm nhỏ, rồi lại bị hai anh em Lưu Mãn bắt lên xe, bọn họ cũng đều đã biết hết.

Nhưng mà bởi vì ngay từ đầu Diệp Ninh đã nói trước, phải đợi cô thổi còi, hoặc là nghe được tiếng s.ú.n.g thì bọn họ mới có thể xuất hiện, cho nên bọn họ vẫn luôn không dám quấy rầy kế hoạch của cô.

Trong khoảng thời gian lúc nãy, bọn họ ở bên ngoài hoàn toàn không biết được tình hình của Diệp Ninh ở bên trong, thật sự suýt chút nữa đã chờ không nổi nữa rồi.

“Chúng tôi muốn tự thú! Cô Diệp có thể làm chứng cho chúng tôi, chúng tôi là tự thú!”

Bọn buôn người liên tục lặp đi lặp lại những lời này làm công an và Diệp Đống đều nhìn về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Bọn họ là bọn buôn người, lúc nãy đã đồng ý tự thú rồi.”

Tuy rằng công an dẫn đầu có chút kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu.

Ba tên buôn người bị bắt ra ngoài trước, sau đó chính là hai anh em Lưu Mãn.

Lúc bọn họ đi ngang qua người Diệp Ninh, gương mặt đã bị đánh đến biến hình.

Diệp Đống mở to mắt, khó hiểu hỏi: “Chị, hai người này là ai thế? Sao trông quen quá vậy?”

Không đợi Diệp Ninh trả lời, Lưu Mãn đã kích động rống giận.

“Diệp Ninh, Diệp Đống, hai người sẽ không c.h.ế.t tử tết được đâu! Sẽ không c.h.ế.t tử tế được!”

Hình như Diệp Đống bị hoảng sợ, vỗ n.g.ự.c nói: “Đây là Lưu Mãn đó hả? Người kia là Lưu Mỹ Lệ? Mới trong chốc lát không gặp, sao mấy người đã thành đầu heo rồi? Ui cha, thảm thật đó.”

Cậu vừa nói vừa thương hại lắc đầu.

Lưu Mãn chỉ cảm thấy m.á.u trong lồng n.g.ự.c dâng lên cuồn cuộn, n.g.ự.c nghẹn đến mức muốn nổ tung.

 

“Diệp Ninh, cho dù tôi có thành quỷ cũng sẽ không tha cho cô!”

Cho dù anh ta có giãy dụa kịch liệt đến mức nào thì cũng không thể tránh thoát khỏi sự giam cầm của công an và còng tay đeo trên cổ tay.

Hai anh em bọn họ nhét vào xe công an ở bên ngoài, tiếng gào rống cũng bị ngăn cách.

Trên mặt Diệp Đống tràn ngập vẻ hưng phấn và vui vẻ khó có thể che giấu được: “Loại người này đúng là tự tìm đường chết, sau này cứ vào trong tù mà kêu đi!”

Diệp Ninh không thèm để ý thu hồi ánh mắt nhìn về phía bên kia lại, được cảnh sát ra hiệu ngồi vào một chiếc xe công an khác.

Đồn công an.

TBC

“Đồng chí Diệp Ninh, cô cứ yên tâm. Hành vi phạm tội của hai anh em Lưu Mãn đã rất rõ ràng, đã bị bỏ tù rồi.” Võ Binh, sở trưởng đồn công an đích thân tiến Diệp Ninh ghi lời khai xong ra ngoài.

Diệp Đống chờ ở bên ngoài nhanh chóng bước lên đón.

Diệp Ninh cảm ơn Võ Binh: “Lần này rất cảm ơn các đồng chí công an bảo vệ, tôi đã trả s.ú.n.g lại cho đội trưởng Lý rồi.”

“Bảo vệ sự an toàn của người dân vốn là trách nhiệm của chúng tôi mà. Cô có thể bình an không có chuyện gì, chúng tôi cũng thành công bắt được hai anh em Lưu Mãn và ba tên buôn người, đây đã là kết quả tốt nhất rồi.” Võ Binh cũng coi như là trút được gánh nặng.

Hiện tại đối với bọn họ mà nói, Diệp Ninh không phải là một người bình thường, tuyệt đối không thể để cô xảy ra chuyện lần nữa.

Sáng sớm khi cô đi vào đồn công an nói rõ thân phận, hơn nữa còn nói cô có khả năng sẽ gặp nguy hiểm, lập tức làm cho bọn họ coi trọng.

Tuy rằng đây chỉ là chuyện do cô phỏng đoán, nhưng vì đề phòng sự việc của Trịnh Toàn Cường lại phát sinh lần nữa, Võ Binh cố ý xin chứng nhận cầm s.ú.n.g tạm thời cho cô, hơn nữa còn trang bị s.ú.n.g ống cho cô, vào thời khắc nguy hiểm cô còn có thể dùng nó để phòng thân.

Lần này, cho dù là bên phía đồn công an hay là Diệp Ninh thì cũng đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Diệp Đống đi theo bên cạnh Diệp Ninh, nghe cuộc nói chuyện của hai người, không dám thở mạnh tiếng nào.

Hiện tại cậu đã bội phục Diệp Ninh sát đất, vẻ mặt hoàn toàn thể hiện ra điều này.

 
Bình Luận (0)
Comment