Ngô Hàm Nhu nghe câu trả lời này, khinh thường nói: “Có phải chỉ cần là người ngài Smith đánh giá cao thì ông đều sẽ giúp đỡ bọn họ tiến vào nhà hát lớn Thánh ca vô điều kiện như thế này không? Vậy chẳng phải nhà hát lớn Thánh ca sẽ chật kín người à!”
Lần này cho dù Khương Văn không muốn phiên dịch thì cũng không được.
Vẻ mặt của Smith cứng lại trong tích tắc, nhưng mà ông ta lại nhanh chóng mỉm cười nữa.
“Nếu các cô không tin tôi thì tôi có thể làm thủ tục đi nước ngoài cho các cô ngay lập tức.
TBC
“Không cần, tôi ở trong quốc gia của mình rất tốt, không muốn đi đâu hết.” Ngô Hàm Nhu lại đưa ra câu trả lời vô cùng kiên quyết.
Bởi vì cuộc trò chuyện của hai người, bầu không khí cũng trở nên đông cứng hơn rất nhiều.
Ngay lúc Diệp Ninh đang chuẩn bị muốn chào ra về thì Smith đề nghị cùng nhau uống một ly rượu để giảm bớt xấu hổ.
“Cho dù các cô có quyết định như thế nào thì hiện tại chúng ta đều là bạn. Đây là rượu vang đỏ tôi đã trân quý rất nhiều năm, mọi người cùng nhau uống đi.”
“Chúng tôi không biết uống rượu, nếu đây đã là rượu mà ngài Smith trân quý nhiều năm, vậy thì cũng không cần lãng phí ở chỗ chúng tôi.” Diệp Ninh chủ động từ chối.
Tự nhiên lại nhảy ra ân cần đòi giúp đỡ như thế, không phải cướp thì cũng là trộm.
“Tôi cũng đã khui bình rồi. Không lẽ đến cả việc này mà cô Diệp cũng không chịu nể mặt sao?”
Diệp Ninh nhìn Smith đã bắt đầu rót rượu, lại nhìn Khương Văn vẫn cứ cố gắng thuyết phục thay ông ta, ánh mắt khi nhìn về phía bình rượu đã có d.a.o động.
“Có thể được nếm thử rượu ngon của ngài Smith, đây chính là vinh hạnh của chúng tôi.” Khương Văn ra hiệu cho mấy người Diệp Ninh nâng chén rượu lên.
Diệp Ninh âm thầm ngửi mùi hương rượu tỏa ra trong ly.
“Cụng ly vì tình bạn của chúng ta.” Smith chủ động nâng ly, hơn nữa còn uống cạn sạch.
Diệp Ninh nhìn thấy ông ta uống hết rượu trong ly, cũng nhấp một ngụm nhỏ.
Ngô Hàm Nhu để ý đến từng cử động nhỏ của cô, bắt chước lại toàn bộ, đến cả hành vi dùng khăn tay lau miệng sau khi uống xong cũng làm theo y như đúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-602.html.]
Trịnh Thư Vân cũng uống, nếm xong đưa ra lời khen ngợi.
“Đúng là rượu ngon.”
Nụ cười trên mặt Smith xán lạn đến cực điểm.
“Nếu đã là rượu ngon, vậy thì các cô uống nhiều một chút.”
Ông ta vừa nói vừa rót đầy ly rượu cho Trịnh Thư Vân lần nữa.
Trịnh Thư Vân chuẩn bị lại bưng ly rượu lên thì đã bị Diệp Ninh cản lại.
“Thư Vân, tuy rằng rượu rất ngon, nhưng cô cũng đừng quá mê rượu.”
Trịnh Thư Vân ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh vài giây, sau đó nghe lời thu tay lại.
Diệp Ninh quay đầu nhìn về phía Smith: “Cảm ơn ngài Smith đã nhiệt tình tiếp đãi, cũng đã trễ rồi, chúng ta cũng nên quay về.”
Smith không hề giữ bọn họ lại, chỉ cười đầy hàm ý.
“Diệp Ninh, sao tự nhiên tôi thấy đau đầu quá?” Trịnh Thư Vân đột nhiên lộ ra vẻ mặt đau đớn, muốn nắm lấy góc áo của Diệp Ninh, nhưng mà giây tiếp theo, cô ấy đã hôn mê.
“Thư Vân, cô bị làm sao thế?” Diệp Ninh hoảng loạn muốn kiểm tra tình hình của Trịnh Thư Vân, nhưng mà mới nói xong, cô cũng đã tê liệt ngã xuống ghế sofa.
Ngô Hàm Nhu là người cuối cùng ngất đi, trước khi hôn mê cô ta đảo mắt nhìn về phía ly rượu đặt trên bàn.
“Ly rượu này có vấn đề...”
Cô ta nói xong, cũng ngã xuống.
Smith không chút hoang mang uống cạn sạch rượu trong ly.
Khương Văn lại vô cùng thành thạo mà đi đến bên cạnh ba người, xác định xem bọn họ có hôn mê thật hay không.
Sau khi xác định xong, anh ta cho Smith một ánh mắt khẳng định, sau đó không đợi Smith nói gì đã trực tiếp đi ra khỏi phòng, hơn nữa còn đóng kỹ cửa lại.