Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 606

Diệp Ninh không hề phản bác gì nữa, thật ra đáng sợ nhất chính là sẽ thật sự có một vài cô gái sẽ cam tâm tình nguyện rơi vào bẫy rập của Smith.

Trịnh Thư Vân đột nhiên cảm thấy lúc nãy cô ấy đá Smith mấy cái quá nhẹ, còn chưa đủ hả giận.

“Chuyện này nhất định không thể dễ dàng bỏ qua được!”

Cô ấy miễn cưỡng đè ép cơn giận xuống, rõ ràng là đã dự định tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Smith.

Hơn mười phút sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập lại hỗn độn.

Sau đó là ở phòng bên cạnh vang lên tiếng nói kinh ngạc của Khương Văn.

“Vì sao mấy anh muốn bắt tôi chứ?”

“Chìa khóa gì, tôi không có chìa khóa gì hết!”

Một lúc sau, cửa phòng mở ra.

Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu đứng thẳng ở cửa, mà Smith thì vẫn còn đang ngã vào trong vũng rượu vang đỏ dưới đất.

Công an nối đuôi nhau đi vào, đầu tiên là xác định tình huống hiện trạng.

Diệp Ninh chủ động nói với công an dẫn dầu: “Là chúng tôi báo công an, ông ta đã bị chúng tôi đánh hôn mê.”

Khương Văn bị công an giam ở trước cửa phòng, nhìn thấy khung cảnh trong phòng, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Anh ta cũng không thể nào hiểu được vì sao ba người Diệp Ninh vẫn còn tỉnh táo chứ? Tại sao người bị hôn mê lại biến thành Smith rồi?”

“Bên kia còn có một cây súng, là ông ta dùng để uy h.i.ế.p chúng ta.” Diệp Ninh nhắc nhở.

Nghe nói có súng, sắc mặt của các công an cũng đều căng thẳng hơn rất nhiều.

Cây s.ú.n.g trên mặt đất, ly rượu trên bàn và nửa bình rượu vang đỏ còn sót lại trên bàn, tất cả đều bị coi như vật chứng bị mang đi.

Còn Smith đang hôn mê, đầu tiên là xác định ông ta không có nguy hiểm tính mạng, sau đó mới bị hai công an lôi ra khỏi phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-606.html.]

Khương Văn lập tức hoàn hồn la to: “Mấy người có biết ngày Smith là ai không hả? Sao mấy người dám đối xử với ngài Smith như thế?”

Anh ta la hét ầm ĩ như thế, cũng làm cho mấy người khác trong đoàn quan sát nghe được, không bao lâu sau, hành lang đã chật kín người.

TBC

“Đồng chí công an, mấy người đang làm cái gì đó?” Enoch nhìn Smith đang hôn mê và Khương Văn bị mang lên còng tay, sắc mặt âm u, thái độ vô cùng cứng rắn.

Khương Văn lập tức dùng tiếng nước ngoài cầu cứu: “Ngài Enoch, ông nhất định phải cứu chúng ta đó! Nhất định không thể để bọn họ bắt ngài Smith đi được!”

Hai mắt Enoch lóe lên, ánh mắt nhìn về phía ba người Diệp Ninh, tạm dừng lại vài giây, dưỡng như nghĩ đến gì đó, trực tiếp vươn tay cản đường đi của công an.

“Mấy người không được đi!”

Đây không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh.

Chu Chung là đội trưởng trong hành động lần này, nhìn người nước ngoài đang chặn đường đi, mặt mày lạnh lùng.

“Phiền anh đừng cản trở việc thi hành công vụ của chúng tôi.”

“Tôi không hề nhìn thấy vụ án gì hết, chỉ nhìn thấy mấy người muốn bắt bạn của tôi đi mà thôi, hơn nữa bạn của tôi còn đang trong trạng thái bị thương nữa.” Enoch không hề nhượng bộ chút nào.

Lực kiên nhẫn của Chu Chung đã đến cực hạn: “Nếu các anh không chịu nhường đường thì cũng coi như phạm tội, có thể bắt đi luôn.

Enoch nghe Khương Văn kích động phiên dịch, sắc mặt âm u như sắp rớt vụn băng.

“Anh có biết thân phận của chúng tôi không?”

Lại dám dùng thái độ này để đối xử với bọn họ.

Enoch vừa mới uy h.i.ế.p xong, mấy người còn lại cũng bô bô nói gì đó, người nào cũng có cảm xúc cực kỳ kích động.

Diệp Ninh nhíu mày, tuy rằng cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng mà hiện tại nhìn thấy cảnh này, biết nếu thật sự muốn bắt Smith đi cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Tiếp theo đây phải xem xem các công an ở hiện trưởng có thể gánh chịu được áp lực cực lớn này hay không.

Chu Chung dùng nụ cười lạnh để đáp trả Enoch: “Mặc kệ mấy người có thân phận gì, nhưng chỉ cần vi phạm pháp luật ở trong lãnh thổ quốc gia của chúng tôi thì tôi đều có quyền lợi chấp hành.”

 
Bình Luận (0)
Comment