Diệp Ninh về đến nhà, nhìn thoáng qua đồng hồ, trời đã gần sáng rồi.
Nói không mệt thì là giả, lập tức mệt mỏi ngã xuống giường, nhớ lại tất cả mọi việc phát sinh ngày hôm nay.
Cho dù cuối cùng Smith có bị định tội hay không, nhưng mà sau này ông ta đều không thể mang danh nghĩa của đoàn quan sát để hãm hại phụ nữ nhà lành nữa.
Cô theo bản năng sờ tay vào túi, lấy ra một cái khăn tay.
TBC
Lúc trước khi ở trong phòng Smith, cô đang mượn động tác lau miệng, phun hết toàn bộ rượu vang đỏ trong miệng vào khăn tay này.
Mà cái khăn này là của Cố Phong.
Cô đột nhiên nghĩ đến gì đó, dùng tốc độ nhanh nhất tắt hết toàn bộ đèn đuốc trong phòng.
Lại vài phút sau trôi qua, cô đi đến bên cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu.
Quả nhiên, xe của Cố Phong vẫn còn dừng lại tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.
Diệp Ninh nhíu chặt mày lại, từ những biểu hiện ngày hôm nay của Cố Phong, anh rõ ràng là chưa từng buông bỏ cô. Nhưng mà anh lại cứ kiên quyết muốn ly hôn, nơi này chắc chắn có bí mật gì đó mà cô không biết.
Sáng sớm.
Diệp Ninh ngáp dài mơ màng tỉnh lại, chuyện đầu tiên cô làm chính là đi xác nhận xem có phải Cố Phong đã đi rồi hay không?
Chờ đến khi cô mở cửa sổ nhìn xuống dưới lầu thì bên dưới đã có người đi tới đi lui, Cố Phong và chiếc xe kia đã biến mất không thấy đâu nữa.
Cô không biết Cố Phong đi từ lúc nào, ít nhất thì ba giờ sáng cô đi xem, anh vẫn còn ở đó.
Cô nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, thay đi bộ quần áo nguyên ngày hôm qua chưa thay, rửa mặt đơn giản, bụng bắt đầu sôi lên ùng ục.
Từ cơm trưa ngày hôm qua đến bây giờ cô chưa từng ăn cái gì, cũng chẳng trách hiện tai cô lại thấy đói như thế.
Nhưng mà nhà cửa đã trống rỗng, cô mở ngăn tủ lấy hai quả trứng gà ra, dự định mang xuống nhà bếp dưới lầu nấu ăn.
Cô mở cửa phòng ra, phát hiện bên cạnh cửa có thêm một cái hộp giữ ấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-611.html.]
Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, do dự vài giây, sau đó cầm hộp giữ ấm lên.
Hộp mới tinh, mở ra bên trong có hai tầng, bên trên là bánh bao còn đang bốc khói, tầng dưới là cháo gạo kê nóng hổi.
Diệp Ninh nhìn chằm chằm bánh bao vài giây, cuối cùng thở dài thườn thượt, bỏ trứng gà xuống, ăn bánh bao.
Đoàn văn công.
Sau khi Diệp Ninh đến đội nhạc khí thì Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu cũng đã đến rồi.
Gương mặt của hai người trông giống như tối hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra hết, hơn nữa trong đội cũng rất yên lặng, rõ ràng là không có ai biết chuyện xảy ra vào tối ngày hôm qua.
Sự kiện ác liệt như thế, lại còn có liên quan đến đoàn quan sát, lãnh đạo đương nhiên là cố ý phong tỏa tin tức.
“Tôi nói nè, cô vẫn là đi đến đội ca hát là người hát chính đi, ở lại trong đội nhạc khí chúng tôi thật sự là đại tài tiểu dụng. Hơn nữa tôi mới là bạn thân nhất của Diệp Ninh, cô muốn tiếp cận Diệp Ninh à, bỏ cuộc sớm đi thì tốt hơn.”
“Đầu tiên, tôi thích ở đâu thì ở đó, sau đó, câu nói kia tôi cũng muốn khuyên cô, tôi và Diệp Ninh mới giống nhau, loại người chỉ biết gây cản tay cản chân như cô hoàn toàn không thích hợp chơi chung với chúng tôi.”
Diệp Ninh vừa mới đến gần đã nghe được tiếng cãi nhau của Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu.
Thậm chí đến cả cô là đương sự đến nơi này, hai người bọn họ còn chưa chịu dừng lại.
Cô còn tưởng rằng trải qua sự kiện ngày hôm qua, tuy rằng hai người bọn họ không thể trở thành bạn bè, nhưng mối quan hệ cũng nề dịu lại một chút, xem ra là do cô mơ quá đẹp rồi.
Diệp Ninh lập tức nhìn về phía Lý Mạn Mạn hỏi: “Mới sáng sớm tinh mơ, hai người bọn họ đang cãi nhau gì thế?”
Lý Mạn Mạn lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tranh giành tình cảm đó.”
“Gì?”
“Tranh giành tình cảm vì cô đó.” Lý Mạn Mạn lại nhắc lại lần nữa.
Cô ấy cũng không nói sai, hiện tại mọi người thấy Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu như nước với lửa, đều muốn trở thành bạn tốt nhất của Diệp Ninh.
May mà Diệp Ninh không phải một người đàn ông, nếu không thì đây chính là tiết mục hai cô gái tranh giành một chồng.