Hôm nay cô và Trịnh Thư Vân, Ngô Hàm Nhu nhận được điện thoại từ đồn công an gọi đến.
Giọng của Lữ Đình rất nghiêm túc, ý tứ đại khái chính là bởi vì thân phận của Smith, bộ ngoại giao đã bắt đầu tạo áp lực, muốn bảo vệ Smith về nước.
“Hơn nữa Smith còn nằng nặc khẳng định rằng ông ta hoàn toàn không biết trong rượu có vấn đề, tất cả đều là do Khương Văn tự chủ trương. Tối hôm đó sau khi các cô hôn mê rồi, Smith cũng không hề có ý định gây rối gì với các cô cả, là các cô hiểu lầm ý của ông ta.”
Đây là nguyên văn lời nói của Lữ Đình trong điện thoại.
Trịnh Thư Vân nghe xong giận dữ muốn chết, nhưng mà hình như bên Smith đã chuẩn bị xong hết tất cả chuẩn bị, đến cả Khương Văn cũng đột nhiên thay đổi khẩu cung, ôm hết toàn bộ tội lỗi lên người của mình.
Cứ như vậy, Smith thật sự đã được “tẩy” sạch sẽ.
“Không lẽ cứ để ông ta rời đi như thế sao?” Trong lòng Ngô Hàm Nhu cũng rất khó chịu.
Toàn bộ hành trình Diệp Ninh đều không nói gì, mặt mày vô cùng nghiêm túc.
TBC
Khương Văn đã gánh tội thay, mấy người bọn họ muốn thông qua trình tự bình thường làm Smith chịu trừng phạt thì rõ ràng là không có khả năng.
“Sở trưởng Lữ đã hứa là sẽ tiếp tục tranh thủ rồi, chúng ta chỉ có thể tạm thời chờ một chút.”
Tuy rằng ngoài miệng Diệp Ninh nói như thế, nhưng mà vẻ mặt cũng không quá lạc quan.
Cùng lúc đó, Cố Phong cũng nhận được điện thoại của Lữ Đình.
Anh cũng nhận được tin tức giống hệt như mấy người Diệp Ninh.
“Nếu không có chứng cứ gì mới để chứng minh Smith xâm hại phụ nữ thì chỉ e là chúng ta cũng chỉ có thể thả ông ta ra thôi.” Khi đối mặt với Cố Phong, Lữ Đình hoàn toàn không hề giấu diếm gì cả, nói ra khả năng xấu nhất.
Đồng thời cũng làm Cố Phong chuẩn bị sẵn tâm lý.
Cố Phong hỏi: “Anh còn có thể giam ông ta bao lâu nữa?”
“Nhiều nhất ba ngày.”
Trên thực tế mấy ngày nay Lữ Đình cũng đã phải gánh chịu áp lực rất lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-634.html.]
“Tôi biết rồi.”
Cố Phong nói thế, lập tức làm Lữ Đình ý thức được gì đó.
“Cậu muốn làm gì thế?”
“Không phải anh còn có tin tức của hai người bị hại khác sao?” Cố Phong xác định lại với anh ấy lần nữa.
“Cậu muốn đi tìm mấy người bọn họ hả? Nhưng mà Khương Văn đã thay đổi khẩu cung, hơn nữa tôi cũng thử liên lạc với bọn họ rồi, hai cô gái này có phản ứng rất mãnh liệt, hoàn toàn không chịu thừa nhận bọn họ có tiếp xúc gì với Smith.”
Lữ Đình nói đến đây cũng cực kỳ bất đắc dĩ.
Nhưng mà việc này anh ấy cũng có thể thông cảm được, nếu hai cô gái kia thật sự đứng ra làm chứng, chỉ sợ bọn họ không chỉ mất đi công việc hiện tại mà còn sẽ bị xã hội kỳ thị.
Cố Phong muốn từ nơi này tìm điểm đột phá, rõ ràng là cũng rất khó khăn.
“Không thử thì làm sao mà biết được chứ.” Cố Phong đã quyết định rồi, nhất định phải đi một lần mới được.
“Còn có một việc, dạo gần đây bên phía Mục Văn Hạo hoạt động rất thường xuyên, tôi đã sắp xếp người thành công cài vào bên người anh ta rồi.” Lữ Đình biết hiện tại Cố Phong để ý đến chuyện của Mục Văn Hạo nhất, cho nên chỉ cần có bất cứ tiến triển gì thì cũng đều sẽ báo cho Cố Phong biết ngay.
Nhắc đến Mục Văn Hạo, sắc mặt của Cố Phong trở nên tối tăm rất nhiều.
“Được rồi, nhớ chú ý an toàn đó.”
Bọn họ đã bước đầu xác định được những vụ làm ăn phi pháp của Mục Văn Hạo, tiếp theo đây chuyện cần làm chính là tìm kiếm chứng cứ.
Ván cờ giữa bọn họ và Mục Văn Hạo chỉ vừa mới bắt đầu.
Chiều tối, Diệp Ninh tan ca, vẫn giống như mọi hôm mà quay về viện gia thuộc, mới vừa đi vào đã bị mấy hàng xóm láng giềng quen hoặc không quen chặn lại, vậy chật kín ba tầng.
Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ mặt giật mình và kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào cô.
Đây là lần đầu tiên Diệp Ninh thấy mọi người khác thường như thế, không đợi cô hỏi, Lý Kim Phượng chen ở trước nhất đã sốt ruột mở miệng hỏi.
Mà lời Lý Kim Phượng nói ra, trực tiếp làm trái tim của cô hoàn toàn rơi xuống đáy cốc.