Trịnh Thư Vân thấy Diệp Ninh im lặng, cảm xúc càng thêm kích động.
“Rốt cuộc chuyện này xảy ra vào lúc nào? Tại sao tôi lại không biết gì hết thế?”
Diệp Ninh ngược lại bình tĩnh nói: “Mới đây thôi.”
“Vì sao chứ? Không phải tình cảm của cô và doanh trưởng Cố rất tốt sao? Vì sao lại phải ly hôn chứ?”
TBC
Trịnh Thư Vân thật sự không thể nào hiểu được, tuy rằng quân hôn cũng không phải không thể ly hôn, nhưng cô ấy vẫn đánh giá cao hôn nhân của Diệp Ninh và Cố Phong.
Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, cô không thể nào trả lời câu hỏi này.
Trịnh Thư Vân nhìn thấy phản ứng này, lập tức biến thành cô cũng đang đau lòng.
“Được rồi, được rồi, tôi không hỏi nữa, cô cũng đừng quá đau lòng. Ly hôn là tổn thất của Cố Phong, hiện tai cô ưu tú như thế, muốn tìm loại đàn ông tốt nào mà không tìm được chứ!”
Diệp Ninh dở khóc dở cười, cô nhìn giống như đang đau lòng ở chỗ nào thế?
“Có phải bây giờ mọi người trong đoàn đều đã biết hết rồi không?”
Cô quay về chủ đề chính.
Quả nhiên Trịnh Thư Vân gật đầu nói: “Đúng vậy. Trong đội đã đều nổ tung rồi, mọi người đều đang đợi cô đi qua đó đó.”
Cô ấy lo lắng sợ Diệp Ninh chịu không nổi mấy câu hỏi của mọi người, cho nên mới đi ra ngoài chặn cô lại trước.
“Hay là hôm nay cô xin nghỉ một ngày trước đi? Chờ cảm xúc của mọi người ổn định lại rồi, cô lại đi làm lại.”
Diệp Ninh biết Trịnh Thư Vân quan tâm cô, nhưng mà không cần thiết.
“Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, hôm nay hay ngày mai cũng không có gì khác nhau cả.”
Ánh mắt của Trịnh Thư Vân nhìn về phía Diệp Ninh tràn ngập bội phục: “Được rồi. Vậy tôi đi vào chung với cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-636.html.]
Tuy rằng Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng mà khi nhìn thấy các đồng nghiệp trong đoàn văn công đều đang chờ đợi cô, cô cũng hơi bị giật mình.
Không ai thích chuyện đời tư của mình bị xách ra nơi công cộng cho mọi người bàn tán, huống chi còn là người có tính cách như cô.
Nhưng mà hiện tại cô lại nhất định phải đối mắt, cuối cùng đến cả Lâm Thanh cũng biết tin, cố ý gọi cô đến văn phòng, chuyện này mới coi như kết thúc.
“Cô còn ổn chứ?”
Lâm Thanh rót một ly nước cho cô, làm cô ổn định lại cảm xúc.
Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm, cảm nhận được bị chú ý quá nhiều cũng là một chuyện rất đáng sợ.
“Cũng không biết rốt cuộc ai là người lan truyền tin tức cô và cậu ta ly hôn nữa.” Lâm Thanh cũng cảm nhận được khác thường.
Trong lòng của Diệp Ninh đã có câu trả lời, nhưng lại không thể nói ra.
“Cho dù là từ nơi nào truyền ra thì hiện tại mọi người cũng đều đã biết. Như vậy cũng tốt, sau này cũng bớt đi rất nhiều phiền phức.”
Có lẽ chuyện này sẽ nhanh chóng dịu đi thôi.
Lâm Thanh nghe cô nói như thế, vẻ mặt ngược lại trở nên nghiêm túc hơn hỏi: “Cô thật sự nghĩ như thế hả? Theo tôi được biết, hiện tại đơn ly hôn của cô và Cố Phong vẫn còn đang bị đoàn trưởng Trịnh giữ lại, còn chưa phê duyệt nữa.”
Cho nên Diệp Ninh và Cố Phong cũng không thể coi như hoàn toàn ly hôn được, nhưng hiện tại mọi chuyện đã lan truyền rộng rãi như thế, giống như cuộc hôn nhân này không muốn ly cũng phải ly.
Diệp Ninh có chút kinh ngạc: “Vậy sao?”
“Cô không biết hả? Doanh trưởng Cố không có nói cho cô biết tiến triển của chuyện này sao?” Lâm Thanh cũng rất kinh ngạc trước phản ứng của Diệp Ninh.
Diệp Ninh ho khan, sau đó mới giải thích: “Cố Phong chỉ bảo tôi ký tên vào đơn ly hôn, nói mấy chuyện sau đó không cần tôi phải làm gì, cũng mấy ngày rồi tôi không gặp anh ấy.”
“Cũng không biết cậu ta đang làm cái gì nữa, cậu ta trông cũng rất đáng tin mà, vậy mà ở phương diện hôn nhân này lại thật sự không thể nào hiểu được.” Lâm Thanh đương nhiên là đứng về phe của Diệp Ninh.
“Nhưng mà hiện tại mọi chuyện đã ồn ào đến mức này rồi, bên phía đoàn trưởng Trịnh không muốn phê duyệt thì cũng phải phê duyệt thôi.”